Karma với một mảnh đất

Hôm qua mình có buổi call với một bạn khách đang làm psychotherapist (chuyên viên tham vấn tâm lý) trong một nhà tù nữ ở Úc, một dịch vụ công của chính phủ hỗ trợ cho tù nhân.

Bạn ấy nhắn bảo: ‘Em nhớ VN quá. Đợt này xem duyệt binh, đọc lịch sử chiến tranh VN thấy vừa hạnh phúc tự hào lại vừa khắc khoải. Nhưng em cũng chẳng biết mình đang làm gì ở đây (Úc) nữa cả. Cảm giác đau đáu muốn cống hiến cho quê nhà nhưng karma lại đưa mình đến đây. Em biết là con người ở đâu thì cũng là con người cả thôi, nhưng mình vẫn muốn phục vụ đồng bào quê hương mình ấy chị. Nó giống kiểu người mình yêu và cảm thấy thuộc về thì lại không ở gần mình, còn người mình đang ở cạnh thì không thấy yêu lắm mà chỉ chọn vì có điều kiện tốt. Hồn ở một nơi mà cơ thể ở nơi khác, em mệt với sự đấu tranh giằng xé này ghê. Karma của em ở Úc này là gì, em còn phải ở lại bao lâu và liệu em có đóng góp được gì về công việc sự nghiệp cho VN không?’

**

Lần đầu mình được nhìn kỹ vào karma của một người với một mảnh đất. Thỉnh thoảng mình cũng hay tự hỏi vai trò của những người VN sống xa quê là gì. Tử vi có các bộ sao ám chỉ việc một người sẽ phải rời bỏ quê hương, đi xa xứ lập nghiệp. Ngày đó các cụ quan niệm như vậy là số lận đận vất vả, kém may mắn lắm, xa quê xa gia đình mà, khổ đủ đường. Bây giờ toàn cầu hóa tuy không khổ về vấn đề liên lạc di chuyển nhưng có khi bởi vậy mà lại càng khổ hơn ở trong tâm.

Guides nói về những mảnh đất khô cằn mang nặng tính nam, cần rất nhiều năng lượng tính nữ ở tại đó để tưới tắm nuôi dưỡng, làm ẩm làm mềm vùng đất đấy ra. ‘You are here out of pure love for the land, an act of service, for your energy will help to moisten it.’

‘Đối với linh hồn, nó chỉ đơn giản là việc ở nơi nào thì linh hồn sẽ phát huy được hết tiềm năng của mình. Có những sự giúp đỡ không cần phải ở ngay tại trên chính mảnh đất.’

Guides nói về những nơi sẽ không đủ để chứa (contain) năng lượng của bạn ấy; những nơi mà bạn ấy sẽ sớm cảm thấy chật chội ngột ngạt và cần phải rời đi để mở rộng thêm; và sự đóng góp của bạn ấy sẽ không cần/không phải chỉ đơn thuần là phải ở tại chính quê nhà thì mới được.

'Em nghe thấy xúc động nhưng vẫn khắc khoải lắm chị ạ.'

Ừ 🥹

Nó như một cái dằm mà không để ý thì quên mất là nó ở đó chứ đụng vào là lại thấy nhức.

**

Một bên là ảnh, clip diễu binh, phim chiến tranh ở nhà; một bên là tin tức mấy hôm nay ở Úc về vụ biểu tình chống người nhập cư. Ông bà hay có câu quở là ‘Đi xa lâu ngày bị mất gốc rồi’. Ừ, có khi là ‘mất gốc’ thật. Mất gốc, vì không biết mình thuộc về nơi nào nữa. Tất cả đều là nhà hay chẳng còn nơi nào cảm thấy đủ thuộc về để gọi là Nhà?

Mình trích lại một đoạn bạn ấy viết trên FB trong một post về công việc psychotherapist trong tù thay cho kết bài này luôn:

‘Gần đây có ước mơ nhỏ nhoi, hy vọng có ngày mình có thể đem những trải nghiệm, học hành, kinh nghiệm này về VN với ước mơ nhà nước mở dịch vụ công về tâm lý cho mọi người. Không còn chỉ là những cá nhân tự mở dịch vụ về tâm lý, chữa lành nữa mà sẽ có những dịch vụ công của nhà nước từ những người có tâm, có tầm, nhiều người dân sẽ có không gian để hiểu về những tổn thương, sang chấn của họ, và được học cách ở lại với chính họ.’

Mình cũng hy vọng là vậy. Và mình tin ngày đó sẽ đến.

Chỉ cần cho đất nước thêm chút thời gian thôi.

🇻🇳

Next
Next

Những kẻ khờ - The Fool