Tu tập không hẳn là tâm linh | Làm sao để kết nối lại với linh hồn?
(Psychic Unveiled - phần 3)
***
Bài này mình muốn tua lại một chút, đáng lẽ ra phải viết trước khi viết phần 1 ‘Nhận thức về tâm linh’. Có thể phần này sẽ hơi nhạy cảm động chạm, nếu có thì mình hi vọng bạn hiểu là mình (và những spirits tiếp sức để mình có thể cho những điều này thành hình) chỉ làm một công việc là gieo ở đây một hạt giống. Nó có thể vỡ ra bây giờ hoặc một thời điểm nào đó khi đủ chín, bạn cứ đọc xong rồi để đó cũng được nhé ❤️
-
Có một thứ mình cảm nhận được suốt một thời gian dài mà không định nghĩa được nó là gì, mãi cho tới gần đây. Đó là có những người đã tu tập rất lâu thế mà khi tune in vào linh hồn họ, mình thấy sự kết nối với linh hồn rất lỏng, gần như là chưa có. Không phải họ không có linh hồn, ai cũng có cả, nhưng ý mình là Ý Thức về Linh Hồn chưa thật sự định hình.
Tiếng Việt thiếu vốn từ để phân biệt sự khác nhau giữa các sắc thái của từ ‘Tâm Linh’. Nó vừa là tôn giáo (Religion), tu tập; vừa là tinh thần, linh hồn (Spiritual).
Trước khi nói đến xa hơn về tâm linh, ngoại cảm, chúng ta phải làm rõ khái niệm Tâm Linh thật sự là gì đã.
Tâm Linh mà mình đang nhắc tới ở loạt bài này là sự kết nối với linh hồn, với phần tinh thần, phần ‘SPIRITual’ trong bạn.
Một người tu tập theo tôn giáo chưa hẳn đã Tâm Linh.
Chúng ta có thể đọc kinh, sám hối, đi chùa, thực hành lòng biết ơn, đi retreat, v.v., nhưng nếu chưa bao giờ có ý niệm về thứ luôn ở ngay trong mình là Linh Hồn, phần ‘Self’ theo định nghĩa của Carl Jung; hay ‘Ego, ‘I’ theo định nghĩa của Rudolf Steiner, hay 'Higher-Self' theo tâm linh hiện đại, và có ý thức kết nối với nó, embody nó, thì theo dòng tiến hóa, sẽ có rất nhiều áp lực buộc chúng ta phải ‘nứt vỏ’, phải thức tỉnh để đứng trên đôi chân của mình.
Đây chính là bài học cá thể hóa, ‘Individuation’ theo Jung, hay ‘self-awareness’ mình nhắc đến nhiều trong loạt bài Con Đường Tiến Hóa Của Linh Hồn.
***
Vậy làm sao để kết nối trở lại với Linh Hồn?
Trước tiên chúng ta phải nhận ra mình là một linh hồn, một tiểu vũ trụ thu nhỏ nằm trong vũ trụ lớn đã. Nhiều người cứ sợ nhắc đến khía cạnh này của tâm linh, linh hồn, vũ trụ thì bị cho là ảo diệu nhưng không nhắc đến nó, gọi ra chính xác tên nó mới khiến chúng ta ngày càng mất kết nối với linh hồn.
Nếu bạn hiểu được rằng toàn bộ những gì thuộc về bạn bao gồm: cơ thể, cuộc sống, gia đình, tên tuổi, ngày sinh, v.v. chính là hiện thân, biểu hiện (manifestation) của linh hồn mình thì chắc chắn sẽ không bao giờ bạn phải tự hỏi ‘Liệu sự tồn tại của mình ở đây có phải là tai nạn không nhỉ?’.
Đến thời điểm này trong sự tiến hóa nhận thức, chúng ta bắt buộc phải có ý thức về linh hồn, về cái Tôi, phần Self của mình.
Mình không nói câu ‘linh hồn bạn, spirit guides, các thiên thần luôn ở cạnh bạn’ chỉ để an ủi dỗ ngọt đâu, mà đó là sự thật.
Sự Thật này tự bên trong bạn luôn biết.
**
Duy nhất có một cái khó mà chính vì lý do này đôi khi chúng ta thà chọn không thức tỉnh còn hơn là phải đối diện với Sự Thật, đấy là phải học cách tự chịu trách nhiệm.
▪︎ Chịu trách nhiệm cho tất cả những lựa chọn của mình. Chúng ta là người chọn ở đây. Chúng ta là người chọn đi trên con đường này, chứ không phải là nạn nhân của ai cả.
▪︎ Chịu trách nhiệm cũng có nghĩa phải đối diện với bóng tối, những phần xấu xí nhất trong mình.
▪︎ Chịu trách nhiệm là bắt đầu phải học cách mở trái tim để spirits, linh hồn mình bước vào cuộc đời mình.
Tuy vậy đây lại là con đường duy nhất dẫn chúng ta Về Nhà.
Let’s get you HOME.
.
.
Hẹn mọi người ở phần sau nhé.
Phương
Next
Next