Empath, mô thức fixer & hold space trong tình yêu

Empath, mô thức fixer & hold space trong tình yêu

**
Sáng mình đọc được một bài trên Vietcetera về việc bị kiệt sức trong một mối quan hệ mình từng rất yêu thương. Dù bên ngoài vẫn có vẻ ổn nhưng bên trong cả hai đã ngừng lắng nghe nhau, yêu nhau theo quán tính, như một thói quen mà không còn nhiều cảm xúc nữa.

Bài viết không nói gì đến tâm linh cả nhưng link sang tâm linh thì thấy hết các mô thức phổ biến của empath, như khi một bên thì cho đi quá nhiều dẫn đến kiệt sức vì đồng cảm (mình thích từ này ghê), hay luôn phải là người hiểu, nhường, dỗ đối phương, lâu dần khiến cho hệ thần kinh hoạt động quá tải, dẫn đến cảm giác kiệt sức, mất hứng thú, thậm chí lạnh nhạt; rồi tê liệt cảm xúc vì não không thể chứa thêm tổn thương nữa do nhiều cảm xúc bị kìm nén quá lâu; hoặc tâm trí rút lui luôn vì thấy nói mãi không ai nghe, cố gắng mãi mà không có hồi đáp.

Nhìn thoáng qua thì tưởng chỉ là việc một bên cho đi nhiều hơn bên kia dẫn đến kiệt sức, nhưng hôm nay làm channelling có một chi tiết guides nói làm mình hơi khựng lại. Đấy là lúc họ nói với bạn khách là ‘bạn ấy quan tâm chăm lo cho người khác một phần đúng là vì người kia, nhưng một phần lớn là làm vì bạn ấy, vì làm thế giúp bạn giải tỏa được cảm giác có lỗi (guilty) do vòng lặp mang theo từ nhiều cuộc đời trước.’

Rồi mình nghĩ thêm thì thấy đúng là chúng ta bước vào các mối quan hệ mang theo rất nhiều tổn thương, vậy thì có bao nhiêu phần mình làm vì người khác, và bao nhiêu phần mình làm thực chất vì mình với mong cầu rằng họ sẽ ‘biết ơn’ với sự ‘hy sinh’ của mình?

**

Hồi lâu mình nghe thấy ai đó nói là ‘Nếu bước vào một mối quan hệ mà cả hai đã đều ‘do the work’ (làm việc với bản thân) rồi thì đấy sẽ là mối quan hệ lành mạnh’, vì sẽ bớt phóng chiếu những tổn thương của mình lên đối phương. Nhưng thường thì thực tế không như vậy. Chúng ta chỉ có thể hiểu mình hơn khi bị va chạm trong những mối quan hệ thân thiết.

Empath hay khoác lên mình rất nhiều vai trò trong đó có vai trò hòa giải và fix hộ những vấn đề của người khác, chỉ vì chúng ta muốn giúp họ cảm thấy khá hơn.

Thế nhưng mà đi giúp trong khi người kia không cần thì lại trigger lên một tổn thương nữa của empath, đấy là tổn thương không được công nhận. ‘Tại sao mình đã ‘hy sinh’ như vậy mà họ không trân trọng? Đã vậy lần sau không quan tâm nữa’. Cứ đẩy đi đẩy lại giữa hai thái cực như vậy hoài.

Mình gặp mô típ này cũng nhiều không kém mô típ kiệt sức burnout. Chúng ta không biết cho đi thế nào mới là đủ mà nhận lại thế nào mới là xứng đáng với giá trị của mình; ranh giới lúc nào nên dừng, lúc nào nên bỏ qua; thế nào mới là hold space, hiện diện đúng cách khi người kia đang đi qua bão?

**

Có lẽ bởi vậy mà mới có dịch vụ thuê người chỉ để ngồi lắng nghe thôi, vì thực sự đôi khi cái chúng ta cần không phải là lời giải cho vấn đề, mà chỉ là một người ở đó với mình bằng tất cả sự hiện diện của họ.

Có một câu ‘thần chú’ mà nó work với mình. Mình không biết với người khác thì sao nhưng mình tin là nếu được nghe hỏi thì chúng ta sẽ thấy được an ủi rất nhiều và nó cũng giải phóng áp lực cho empath là phải trở thành fixer.

Đó là khi chúng ta đang mệt đang tâm trạng, chỉ cần ai đó hỏi mình chân thành rằng:

- ‘How do you want me to help you? You tell me.’
(‘Mình có thể làm gì được cho bạn? Hãy nói cho mình biết.’)

Trong nhiều trường hợp, câu trả lời chỉ đơn giản là: ‘Please can you just listen to me.’

Empath đủ nhạy cảm để cảm nhận được cảm xúc của người khác thì chắc chắn cũng sẽ đủ nhạy cảm để biết rằng chỉ cần ở cạnh người mình thương, với một trái tim mở thôi thì đã là thứ người kia cần rồi.

Nhiều khi cách ‘giúp’ tốt nhất lại là ‘không giúp gì cả’!

Nhưng mà thật sự là khó hen, cũng bởi tâm trí chúng ta bị overthinking quá nên quên mất thứ tốt nhất lại là thứ đơn giản nhất ngay trước mắt! 😢

.
.
Phương

Next
Next

Thế giới linh hồn | Khả năng ngoại cảm | Can thiệp nghiệp