'Evil'
Bài này mình không chủ định sẽ post vào chủ nhật khiến cho tâm trạng của mọi người chùng xuống đâu, nhưng quả thật mình cứ viết rồi lại xóa, không biết bắt đầu từ đâu, nói như thế nào, hay đã tới lúc để nói chưa, v..v. Nhưng mình cũng nghĩ rằng mọi người follow page này cũng không chỉ expect toàn love & light mà cả sự thật (đôi khi rất khó nghe) nữa, nên cũng coi như là một tiếng nói đóng góp thêm vào nhận thức chung vậy.
Có hai câu chuyện là lý do đằng sau của post này:
1. Mấy hôm trước mình ghi ra vài gạch đầu dòng các ý sẽ chia sẻ về cách ‘đọc năng lượng' trong buổi thiền nhóm tuần sau và nhận ra là ‘đọc năng lượng' thực chất là sự cảm nhận. Đụng tới sự cảm nhận thì làm sao có thể dạy ai đó cảm nhận người khác khi bản thân họ cảm thấy ra sao chính họ còn không biết? Mình đã rất khó khăn khi đào sâu hơn để tự hỏi tại sao trái tim của nhiều người lại đóng chặt cứng tới vậy thì nhận ra đó là cả một câu chuyện dài về việc thay đổi niềm tin cốt lõi, phá vỡ cả những ảo tưởng về danh tính, các định kiến xã hội, những dán nhãn mà chúng ta bị khoác lên người từ khi còn nhỏ. Đụng tới nó thì còn là cả tổn thương thế hệ, tổn thương dân tộc, là cả văn hóa truyền thống… đã được thấm đẫm và di truyền từ nhiều thế hệ. Bản thân chúng ta sinh ra trong đó cũng đã chịu ảnh hưởng của những tổn thương này rồi.
2. Câu chuyện thứ hai là mình vô tình đọc được một bài viết của một bạn cũng tương đối có ảnh hưởng trong cộng đồng tâm linh VN. Mình trích lại một vài đoạn bạn đó viết ở đây và xin phép không ghi cụ thể tên vì mình không chủ đích attack cá nhân, mình chỉ viết về những dòng tư tưởng thế này mình thấy rất, rất nhiều hiện nay.
✦✦
(Trích):
‘Theo thời gian trong lịch sử, trái đất đã thu hút rất nhiều linh hồn đến trải nghiệm ở mọi cấp độ tiến hoá. Có rất nhiều những linh hồn đến để học bài học về sự sợ hãi, sự quên mất bản chất thần thánh, sự thao túng, quyền lực, chiến tranh, đói nghèo, mọi sự cơ cực, đau khổ và chết chóc.
Vì Trái Đất là một trong số ít nơi trong vũ trụ có Tự Do Ý Chí, nên những linh hồn muốn trải nghiệm hoặc thiết kế để trải nghiệm những điều đó đều được thoả mãn ở đây. Và như vậy, đại bộ phận con người đã trải qua mọi sự đói nghèo thao túng, sợ hãi, và chiến tranh như thế, cảm thấy mình bé nhỏ, lạc loài yếu đuối, không ai bảo vệ, không có Higher Self, Spirit Guides, Angels hay God gì cả...
Nhưng đó không phải là thiết kế duy nhất trên hành tinh này. Và đây là điều quan trọng.
Ở thuyết âm mưu, dường như được hiểu là bên Reset đang thắng và sẽ thắng, các kế hoạch (agenda) nhất định sẽ thực thi và nhân loại chết chắc. Và từ đó, những người đang trao truyền thông tin, họ có thêm nhiệm vụ ngầm có thể họ không nhận ra: gieo thêm nỗi sợ hãi sinh tồn, vô vọng cho những người tìm đến họ. Sự sợ hãi họ có được đã là thành công lớn.
Trong khi các thế lực ánh sáng đang giúp mọi người mạnh mẽ lên bên trong chính họ, ánh sáng và tình yêu bên trong chính họ, và lan tỏa ra thế giới, họ được dạy cách vượt lên sự sợ hãi và đón nhận mọi điều tốt đẹp mà vũ trụ và tất cả những thiên thần ánh sáng, những vị Phật, Chúa, Bồ Tát, những sinh mệnh phụng sự ánh sáng đang giúp đỡ nhân loại, bảo vệ nhân loại khỏi những người muốn trải nghiệm sợ hãi, thiên tai chiến tranh và chết chóc.
Họ có nhiệm vụ đảm bảo cho những linh hồn muốn trải nghiệm yêu thương, sáng tạo, hoà bình, và sống hài hoà với thiên nhiên và vũ trụ được sống như thế. Nhưng chỉ những ai đi tìm ánh sáng, hoà bình, yêu thương, nhân ái mới thấy và tiếp cận được họ.
Một ví dụ rõ hơn để em có thể hiểu như: họ sẽ bảo vệ những khu vực không bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, thiên tai, hay dịch bệnh. Hoặc bảo vệ những cộng đồng yêu thương nhau, mặc cho phần còn lại của thế giới đang được trải nghiệm khủng hoảng như các linh hồn đó mong muốn.
Sự Sáng Tạo không có phán xét, vẫn ưu ái cho các linh hồn muốn trải nghiệm đau khổ, được trải nghiệm đau khổ, và vẫn ưu ái cho các linh hồn muốn chữa lành được cơ hội chữa lành và đến với những tần số rung động yêu thương.
Thậm chí bên bóng tối không thể tác động nổi đến những người rung động cao và ánh sáng. Họ có thể bị chết như cách bên bóng tối nhìn thấy, nhưng họ có thể đã tiến lên một cảnh giới cao hơn, hoặc rung động cao hơn, vô hình với những người còn ở mật độ thấp.
Và như cách Higher Self em nói, chết là chết, cũng có gì đáng sợ đâu. Quan trọng là rung động chúng ta sống và khi chết như thế nào, chúng ta đều trải nghiệm hạnh phúc bình an.
Khi tin chiến tranh thế giới thứ ba bùng nổ, chúng ta có thể sống trong lo sợ sinh tồn đầy sợ hãi, hoặc là chúng ta bình tĩnh và nhìn những linh hồn muốn trải nghiệm chiến tranh đó một cách đầy cảm thông yêu thương. Rằng biết đâu, trong những dòng thời gian trong quá khứ, chúng ta cũng đã từng hiếu chiến biết bao. Và rồi chúng ta biết cách tự bảo vệ mình trong khi vẫn giữ được niềm tin vào tình yêu, sự bình an trong tim và cộng đồng.
Chúng ta vẫn có thể ca hát, nhảy múa và nghĩ về vũ trụ kỳ diệu trước khi một viên đạn nào đó đưa chúng ta thoát khỏi thân thể 3D này chẳng hạn. Hoặc chúng ta sẽ được nghe kỹ sự hướng dẫn từ Higher Self và các vị thiên thần để đến nơi trú ẩn phù hợp, vô hình với mọi máy dò rada của thế lực bóng tối.’
(Kết đoạn trích)
✦✦
Mình không thể tin được là mình đang đọc gì nữa. Từ khi nào con người trở nên vô cảm khi nhìn thấy chiến tranh, 10,000 con người vô tội từ già, trẻ, lớn bé bị thiệt mạng và nghĩ rằng do họ ‘tự chọn tới đây để trải nghiệm chiến tranh và chết chóc và việc của chúng ta chỉ là giữ cho tần số rung động cao thì bóng tối sẽ không thể tác động được tới mình?!?’ Mình không cần biết bạn có hiểu các khái niệm SG hay HS hay không, hay bỏ sang một bên nào là Mintaka, Atlantis, những thứ đó hoàn toàn vô nghĩa khi điều chúng ta thật sự cần làm là thức tỉnh để nhìn quá ra khỏi cái bong bóng mà mình đang bọc mình trong đó, tự huyễn hoặc là mình là những linh hồn chỉ tới đây để rong chơi, trải nghiệm ánh sáng yêu thương. Chúng ta ngây thơ nghĩ rằng bóng tối ở bên ngoài mình, không tác động được tới mình vì linh hồn mình chọn trải nghiệm ánh sáng cơ mà, mà không nhận ra thực ra thì bóng tối có ở BÊN TRONG mỗi người. Đây là một điển hình của cái mà mình hay gọi là ‘spiritual bypassing’, tâm linh kiểu tránh né.
Đã là con người với nhau thì WE ARE IN THIS TOGETHER. Chúng ta đã miễn nhiễm với cái xấu, cái ác, với khổ đau của người khác tới mức nào nữa để nhận ra đã tới lúc chúng ta không thể cứ mũ ni che tai, love & light mãi được, cũng không phải cứ ‘chuyện không liên quan tới mình thì mình không cần lo'? Đây là ý đầu tiên mình nói về chuyện cảm nhận. Chúng ta cũng đã đông cứng lại quá lâu, miễn nhiễm cả với những lớp cảm xúc xù xì xấu xí trong mình, miễn nhiễm cả với những bất công, cái xấu diễn ra ngay xung quanh cuộc sống của mình, thì học cách ‘đọc người khác' thế nào trong khi chúng ta còn không định nghĩa được thế nào là đúng, sai, thật hay giả, tốt hay xấu?!? Cứ nói đến chữa lành, nhưng chúng ta chữa lành làm sao khi một bước quan trọng trước khi chuyển hóa được tổn thương đó là đối mặt với phần tối trong mình thì chúng ta lại chạy trốn vì nó quá đau và quá mất thời gian?!?
✦✦
Có hai xu hướng mà Steiner gọi tên là hai xu hướng của ‘cái ác' (‘evil') mà thời đại chúng ta đang sống phải đối mặt.
1) Xu hướng một, Steiner gọi là ‘Lucifer'. Lucifer khiến cho con người luôn muốn chạy trốn, giải thoát khỏi các lề lối, kỷ luật và luôn đuổi theo những thứ làm mình thỏa mãn, cảm giác blissful. Chúng ta sẽ thấy nó ngày càng rõ trong môi trường tâm linh: một sự bay bay, ungrounded, tìm đến tâm linh để giải trí, hay trip với chất thức thần để trải nghiệm thế giới linh hồn, v…v.. Mình đã viết hai bài về chủ đề này, mình sẽ để link ở dưới.
2) Xu hướng hai Steiner gọi là ‘Ahriman’. Trái với Lucifer, Ahriman cũng là một mặt của cái ác vì Ahriman làm con người nghĩ ‘Chết là hết', không có thế giới linh hồn, không có gì ngoài thế giới vật chất, mọi thứ đều hướng ra ngoài. Ahriman cũng hướng người ta tới các dục vọng quyền lực, tiền bạc, vật chất. Và một mối nguy hiểm trong tương lai là con người nghĩ mình có quyền năng vô hạn có thể thay đổi và làm chủ mọi quy luật tự nhiên.
Sự chuyển hóa thật sự chỉ có thể đến từ bên trong qua ‘Christ Consciousness'. Cuộc sống bên ngoài chỉ khác đi khi chúng ta thay đổi và chuyển hóa niềm tin cốt lõi từ bên trong, thông qua ‘inner work', shadow work - chứ không phải là sửa tướng sửa dáng, chấm vài ba nốt ruồi trên mặt và gọi là nốt ruồi phong thủy tài vận, hay đổi tên để cải số, nghe rất buồn cười!
Bóng tối và ánh sáng có trong mỗi người, mà nhiều khi sa vào con đường tối lại dễ hơn nhiều so với việc giữ cho mình luôn tỉnh táo. Tối ở đây là cả hai xu hướng Lucifer và Ahriman mà Steiner nhắc đến. Nó không cần phải ác ở mức độ gây ra chiến tranh. chết chóc, nhưng nó vẫn là hai mặt của ‘cái ác’ vì nó đánh lừa chúng ta để mình không nhìn ra được sự thật. Cái xấu, cái ác còn núp dưới lớp vỏ của những tiêu chuẩn xã hội, danh tính, chức quyền, tiền bạc, vị thế, v..v mà đã tới lúc chúng ta phải tự hỏi mọi thứ có đúng như là mình đang thấy nó trên bề mặt hay không? Động cơ đằng sau những gì họ đang rao giảng là gì? Dưới lớp vỏ kia là một linh hồn ở mức độ phát triển nào? Nếu thật sự chúng ta muốn thế hệ con cháu mình sau này không phải trải qua những tổn thương thế hệ như chúng ta đã và đang từng ngày cố gắng chữa lành thì chúng ta phải là người dám lên tiếng để tạo ra sự thay đổi trước. Không dễ để đi ngược số đông, nhưng khi số đông cũng đang không nhận ra đâu là thật hay giả thì liệu chúng ta có muốn cứ nhắm mắt đi theo không? ‘Follow the teachings, not the teachers'.
Khi nhìn ra sự thật ở thế giới ngoài kia cùng với tất cả những vấn đề của nó thì chúng ta mới có thể hiểu vai trò, vị trí của mình ở đâu và mình có thôi thúc phải làm gì vì nếu không chúng ta sẽ chỉ nghĩ mình ở đây để rong chơi, trải nghiệm cuộc sống ở Trái Đất cho hết ngày tháng.
Có những ngày mà cảm giác gánh nặng, trách nhiệm đè nặng, mình bảo spirits: ‘Con chỉ cần sống tốt thôi mà không cần đi ra ngoài kia có được không?’. Spirits trả lời đại ý là, ‘Giờ cho con hình dung về một cuộc sống mà chỉ cần sống thôi, không có trách nhiệm nghĩa vụ gì khác cả, con đã cảm thấy mọi gánh nặng được gỡ xuống chưa? (Mình có cảm thấy áp lực hết thật). Vậy giờ khi biết là chỉ cần sống tốt thôi, không có áp lực gì cả, con có thấy có thôi thúc phải làm điều gì đó không?’’. Và trồi lên là cảm giác về những thôi thúc mà lúc trước đó mình nghĩ đó là gánh nặng, trách nhiệm. ‘Đó là cách để con nhận ra đâu là trách nhiệm mình nghĩ là mình phải làm, và đâu là tiếng gọi thật sự từ bên trong.’
✦✦
Mình sẽ quay lại chủ đề này nữa trong các bài viết sau nhé. Cám ơn mọi người rất nhiều, mình hi vọng là bài này không khiến cho tâm trạng của mọi người chùng xuống (nhưng may mà ko phải là thứ 2 đầu tuần nhỉ) :)
Phương
www.phuongngo.co