Giữa bình an nội tâm và sự ‘ổn định nhưng không phải là mình’, bạn chọn điều gì?

Giữa bình an nội tâm và sự ‘ổn định nhưng không phải là mình’, bạn chọn điều gì?

***

Đây là thư của một bạn gửi về cho mình, có nhiều vấn đề mình nghĩ cũng nhiều người gặp phải nên mình đã xin phép trích lại cho mọi người đọc nhé.

Tất cả các bài học của linh hồn về việc buông bỏ bám chấp, đối diện với nỗi sợ khi không có gì là chắc chắn, định hình giới hạn của bản thân, nói lên tiếng nói của mình, tìm kiếm sự giúp đỡ, v.v. - dù được guides bảo bài học là thế thì chúng ta vẫn phải là người đi qua chúng.

Hi vọng là tâm sự của bạn ấy có thể giúp những ai đang trải qua khủng hoảng giữa việc đi hay ở có thêm quyết tâm và nghị lực nhen.

‘Khi một cánh cửa này đóng lại, một cánh cửa khác chắc chắn sẽ mở ra.’

‘Speak your truth, with love in your heart’

Phương

***

Hòm thư Hạnh Phúc ở địa chỉ: unravel.mailbox@gmail.com cho những ai chưa biết nhé. Bạn có thể gửi về các chia sẻ tâm sự mà không giãi bày được với ai. Mình sẽ đọc để bạn biết là ít nhất có người đang lắng nghe bạn nói

******

(trích thư, hơi dài xíu hen)

Chị Phương ơi,

Lại là em đây, em cập nhật tiếp tình hình với chị nè. Đợt rồi em đi qua một cơn bão to thật sự, có nhiều lúc tưởng đâu mình không chống đỡ nổi, may sao gần đây cũng ổn hơn.

Em đã gửi đơn nghỉ việc ở công ty đó rồi chị ạ, kể cả khi lo lắng về tài chính, em vẫn nghỉ, vẫn take a leap of faith rồi từ từ tính tiếp. Cơ mà trước lúc nghỉ em cũng sợ và băn khoăn ko biết mình học được bài học ở đây chưa, bài học thật sự là gì và mình có đang nhìn nhận đúng ko. Nên em cũng suy nghĩ một thời gian, cuối cùng ngồi lại review với mình rồi mới email xin nghỉ.

Em xem lại nội dung 2 buổi channelling với chị, review với những bài học của mình và đối chiếu với lần đi làm trước (hồi năm ngoái í chị, đợt em có hỏi trong lớp trực giác), xem mình đã đối diện và hành xử khác chưa.

-

1/ Đầu tiên em thấy mình gặp lại bài học detachment, không gán giá trị của mình với việc mình có giải quyết được vấn đề nào đó ko, vào việc mình có giúp ích được cho team hay ko. Em vẫn cố gắng giải quyết công việc trong khả năng của mình, nhưng em ko còn nhiều sự áy náy, trăn trở khi việc gì đó không giải quyết được nữa. Ngày trước em thường sợ mình không đủ giỏi, không đủ tốt. Còn giờ thì bằng cách nào đó, em biết em có gì, có gì ở đây ko chỉ là năng lực, mà cả những phẩm chất, ý định tốt đẹp của mình, và em cũng không cần ai xác nhận cho em điều đó, em thấy em biết là đủ.

2/ Tiếp theo là boundaries, lần này em thấy mình đã làm tốt chuyện giữ vững giới hạn của mình, từ những việc như là không phản hồi sếp ngoài giờ làm việc, lên tiếng khi ai đó cư xử không đúng mực với mình, và về sau em cũng ko phản hồi những nội dung kì cục, vô lý từ sếp kể cả trong giờ làm việc, và em thấy mình dần bình thản với điều đó.

Đến cả việc đối diện với sự tấn công, chỉ trích, hiểu sai của người khác. Có một tuần nọ chị sếp ngày nào cũng tấn công, phán xét em, ko bằng cách này thì cách khác, có những khoảnh khắc em tức run chị ạ. Em quan sát sự tức tối, run rẩy đó của mình. Em đã phải hít thở sâu rất nhiều lần, kể cả là pause lại, từ từ phản hồi, rồi lên tiếng bảo vệ chính mình, với nội dung vừa đủ, trong sự bình tĩnh và rõ ràng. Em cũng yêu cầu sự tôn trọng và hiểu đúng tinh thần làm việc của em. Đây là khúc em nhớ lại chị nói trong buổi channelling 2 là rồi em phải đi ra ngoài confront, bảo vệ mình, bảo vệ cho cái right của mình, sharpen lại, do là em thường compassion và khoan dung quá mức nên "mềm quá".

Có khá nhiều chuyện kì cục, thậm chí là bịa chuyện về mình ngay trước mặt mình, và đã có khá nhiều lần em sợ em phát điên lên và gây gỗ với chị ấy, huhu. Nhưng đâu đó em ko muốn cơn giận của mình bùng phát ra như vậy, em về nhà release cơn giận, tuy vẫn khó chịu ở công ty, nhưng em muốn em phản hồi bình tĩnh và khôn ngoan, và em đã làm như vậy, như chị đã nói là "speak your truth with love in your heart".

Em đã quan sát chị sếp này cũng như những phản ứng trong em với chỉ, vì chị ấy là nhân tố trigger em dữ dội nhất. Khoảng thời gian đầu em nhìn thấy những nỗi sợ, sự bất an trong chỉ, làm chị ấy luôn đổ cảm xúc phẫn nộ lên người khác (gần như hằng ngày luôn chị), đâu đó em vẫn hiểu và cảm thông. Nhưng càng về sau càng nhiều chuyện quá đáng, thậm chí em thấy nó thuộc về phạm trù đạo đức, và em thấy mình không thể chấp nhận cách sống, làm việc và môi trường như vậy. Y như chị đã nói với em là "don't make excuse for the wrong doing of people", lúc trước em đã như vậy rất nhiều, nhưng giờ thì ko thế nữa chị ạ.

-

Dù rằng trigger em nhiều, môi trường này cũng đã giúp em kết nối lại với sự tự tin bên trong mình, mang mình ra ngoài va chạm, em mới thấy em không chỉ giỏi chuyên môn mà còn có thể giao tiếp rất chân thành và kết nối tốt với các phòng ban khác, trừ 2 sếp ra thì em thấy mọi người đều quý mến và vui vẻ hỗ trợ em, cũng tự thấy mình xử lý tốt nhiều tình huống khó. Và em vẫn dành sự tử tế, yêu thương cho team mình, nhưng không đánh mất chính mình, không vét hết sức lực ra để mà giúp, để thấy mình có ích nữa (như em đã từng như vậy).

Cuối cùng là em quyết định rằng mình xứng đáng với những điều tốt đẹp, tử tế, chân thành hơn chị ạ, nên là em cần rời khỏi đó, cho dù ai cũng nói là tình hình kinh tế khó khăn này kia. Đây cũng là nội dung trong buổi channelling 2 nè chị, chị đã nói là em cần lấy lại power, sự tự tin, những gì mình xứng đáng.

Em nghĩ là em tôn trọng hành trình riêng của họ, những bài học họ chọn ở cuộc đời này và họ cũng đang vật vã học bài học của riêng mình. Tuy nhiên em cũng tôn trọng em và hành trình của em, em cần đi tiếp hành trình riêng của mình, với những gì thật sự phù hợp và xứng đáng với mình, hoà hợp với linh hồn mình. Khi đứng trước quyết định nghỉ việc, em liền nhớ đến chị nói là "chắc chắn sẽ tới ngã 3 để em mâu thuẫn một lần nữa, tác động tới chuyện giá trị, value của mình", thì em thấy đúng là ngã 3 này rồi.

Nên là sau khi review với mình xong, hôm sau em gửi đơn nghỉ việc luôn chị nè. Khi quan sát ở góc độ cao hơn, công ty này đã tạo môi trường cho em học những bài học quan trọng với mình, tập đối diện và hành xử khác đi. Và với em thế là đủ, nếu đi tiếp thì thật sự quá trái với linh hồn mình, với core essence của mình.

-

Trong quá trình đó, em cũng ask for help nhiều lần, ask for sth em deserve, em viết cho chị, em nói chuyện với chị giáo viên yoga, em nhờ chị healer trong lớp healing giúp em hold space khi em quá mệt, quá choáng ngợp, em chia sẻ với bạn, rủ bạn đi bộ cùng...hồi trước em hay im im 1 mình rồi tự tìm cách vượt qua, lần này thì em vươn tới nhiều sự hỗ trợ nhất có thể, thật ra cũng vẫn ngại í chị, mà vượt ngại nhanh chóng hơn trước nhìu.

Môi trường đó đã kích hoạt sự giận dữ, phẫn nộ bị đè nén trong em nhiều năm. Việc đối diện và release anger thách thức thật sự. Nó overwhelmed đến mức em thấy hai bên hàm em căng thiệt là căng, tim đập nhanh, người mệt mỏi suốt...

Em đã nhảy, đã hét thật to, khóc rống lên, gào thét trong nhiều ngày. Đợt này em gào, em hét thật sự nhiều luôn í chị. Có khoảnh khắc em thấy mình còn gào lên, gầm gừ như sư tử ấy, kể lại cũng hơi mắc cười.

May sao em cũng có những sự chuẩn bị nhất định trước đó, nên trong những khoảnh khắc như vậy, chứng kiến những phần shadow của mình, em vẫn chấp nhận và ôm ấp mình, em đã tự ôm em thật nhiều, mà không đánh giá hay hoảng sợ chính mình.

Tự nhiên viết tới đây thấy thương mình ghê. Em đã thật dũng cảm chị nhỉ.

Cũng có nhiều ngày em cứ khóc mà ko dừng lại được, em lăn ra khóc vật vã, cảm giác đau đớn dày xéo bên trong, những inner child wounds cũng được khơi lên, có những khi thấy cô đơn cùng cực, không biết tựa vào đâu, cũng ko biết nói với ai mà có nói thì cũng khó để người ta hiểu hết được.

Trong những lúc cảm thấy ko có điểm tựa, em ngẫm lại cũng may mà mình đã được dẫn dắt đến với tâm linh, đã biết đến các guides, đã hiểu về linh hồn, để nhìn thấy bức tranh rộng hơn, hiểu hơn cho chính mình và những gì mình trải qua, cũng như bài học và vấn đề của người khác. Dù cho nhiều lần cũng tự hỏi là linh hồn mình bị khùng hay gì. Mà do mệt quá thôi chứ vẫn hiểu những trải nghiệm đau đớn đó giúp mình "lớn" hơn thế nào. Và giữa những ngày đầy mệt mỏi, tuyệt vọng, thậm chí có những khi em thấy quá mệt với việc sống tiếp, em vẫn cảm thấy niềm tin đâu đó, vẫn có cái gì đó níu em lại, kéo em dậy...rằng em sẽ đi qua những điều này thôi.

Thư cũng dài rùi, cũng khá nhiều thứ mà đại khái là vậy á chị nè. Cám ơn chị thiệt nhiều vì đã ở đây, đã hỏi thăm em và sẵn lòng có mặt cho em, và đọc chiếc thư dài ngoằng của em. Những gì em được học, được tiếp nhận từ chị, channelling cùng chị, đã giúp em thiệt nhiều đó chị ơi

- Em."

Previous
Previous

Những mối quan hệ (tình cảm) éo le & phức tạp

Next
Next

Cảm giác trống rỗng & sự trì hoãn (viết cho các bạn healer)