Một case về tính nữ, muốn yêu nhưng lại sợ yêu.

Một case về tính nữ, muốn yêu nhưng lại sợ yêu.

**

Đây là một case phức tạp chồng chéo mà mình không biết phải đặt title thế nào cho khớp vì nó không chỉ là mỗi chuyện tính nữ, yêu đương mà còn là mô thức về sự thiếu an toàn, sự nhạy cảm và lý trí phải làm việc quá đà để bù trừ.

Bạn khách trong case này đang làm BA (business analyst) nhưng như bạn kể thì ‘không phải do em dốt nhưng em tự thấy mình đang chìm xuống, mất hứng thú và lười dần trong công việc này’. Bạn đang thấy có tiếng gọi để theo đuổi lĩnh vực tâm lý/tâm linh tuy nhiên chưa biết phải bắt đầu từ đâu, có nên chuyển hay không vì học lại cũng tốn kém. Lúc thì muốn nghỉ công việc hiện tại để dấn thân vào con đường mới, lúc khác lại nghĩ là kệ cứ làm công việc bây giờ để có thu nhập xong làm song song cũng được.

Mình hỏi lý do gì khiến bạn nghĩ tới việc chuyển sang làm tâm lý tâm linh khác hẳn lĩnh vực hiện tại như vậy thì bạn bảo từ nhỏ đã rất nhạy cảm, có thể cảm được năng lượng, suy nghĩ của người khác, dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh nhưng thấy sự nhạy cảm đấy rất phiền phức. Bên trong thì nhạy cảm nhưng bên ngoài lại rất lý trí, kiểu như tự đóng khung ‘phải như thế mới hợp’ xong toàn tự chặn hết các cơ hội lại, điều này ảnh hưởng tới cả chuyện tình cảm nữa.

Một cái khó khi mình kể lại các case là người đọc thấy mình trong câu chuyện nên lại dễ gán lời khuyên vào trường hợp của mình trong khi thực tế mỗi linh hồn lại có cách sắp xếp bài học rất khác nhau. Hôm đấy bạn đọc bài ‘Khi nào cố quá thành cố chấp’ thì đã nghĩ đó là dấu hiệu để bạn phải nghỉ công việc hiện tại. Nhưng mặt khác bạn kể là dễ cảm thấy ức chế, bực mình với sếp & đồng nghiệp nên rất hay chuyển công ty nên cũng lại đang bị nhiễu tín hiệu vì không biết mình có đang thiếu khả năng chịu đựng hay không.

**

Nếu đọc câu chuyện và vấn đề thì sẽ chẳng biết phải khuyên thế nào ha! Vì rõ ràng bạn ấy có sự nhạy cảm cần thiết để làm tâm lý, tâm linh nhưng lại nhảy việc nhiều thì bài học phải chăng là nên ở lại?

Lúc tune in mình mất chừng 10-15p đầu không biết bám vào cái gì để dịch trước vì nhiều thứ quá, cứ đan xen vào nhau mà chủ yếu do bạn ấy nghĩ nhiều quá thành ra tự bạn ấy cũng bị rối luôn ^^

Một lúc sau mình mới hiểu à là do bạn ấy có một ‘bệnh’, đấy là bệnh lo xa nên luôn lên kế hoạch chi tiết tỉ mỉ cho mọi thứ, chi tiết tới mức thành ra quá tiểu tiết. Từ ‘bệnh’ mình để trong ngoặc kép vì ở dưới là một tổn thương liên quan đến sự thiếu an toàn. Guides cho thấy có cuộc đời bạn ấy sống trong nghèo đói khổ cực tới mức phải đi xin ăn nên ám ảnh về sự thiếu vẫn còn để lại rất rõ trong dấu ấn linh hồn. Nó mới dẫn tới vừa là sự lo xa, chuẩn bị quá kỹ quá tiểu tiết, vừa là sự đề phòng kiểu ‘nhỡ chẳng may có lúc cần đến’ nên cũng lại chẳng nỡ buông nỡ bỏ cái gì.

Sự thiếu an toàn sâu bên trong được lý trí bù trừ bằng biểu hiện ra bên ngoài ở việc đóng khung ‘mọi thứ phải diễn ra đúng như tính toán’. Và cũng dễ hiểu khi sự nhạy cảm được coi là một thứ phiền phức bởi vì nó được nhìn nhận như một điểm yếu. Một thứ mà nếu để lộ ra thì sẽ bị phơi bày, bị người khác dùng nó để hại mình! Điều này cũng giải thích tại sao bạn ấy rất muốn được yêu, muốn được nhìn thấy nhưng đồng thời cũng rất sợ người khác vào gần vì vào gần có nghĩa là sẽ bị lộ ra hết những gì yếu đuối nhất.

Một nỗi ám ảnh nữa được mang theo trong soul essence là việc phải đi xin sự giúp đỡ của người khác nên một lần nữa, lý trí lại bù trừ bằng sự kiêu hãnh (theo hướng bất cần - ‘Tôi không cần ai giúp cả, tôi có thể tự giải quyết vấn đề của mình’). Tuy nhiên, bạn ấy rất thích và cũng có tài trong kỹ năng giải quyết vấn đề nên rất muốn giúp đỡ, đưa lời khuyên (guides bảo đây cũng là lý do bạn ấy thấy hứng thú với ngành tâm lý).

Không cần ai giúp nhưng lại nhiệt tình giúp đỡ muốn đưa lời khuyên nên đôi khi khiến người khác hiểu nhầm rằng bạn ấy đang cố tình tỏ ra hơn họ và trong vô thức họ sẽ không tiếp nhận :( Trước khi vào session bạn cũng tâm sự rằng trong công việc hay cảm thấy không được lắng nghe, ức chế vì những ý tưởng của bạn ấy không được chọn.

-

Còn một nỗi sợ bị ‘vạch trần’ nữa liên quan tới cuộc đời nghèo đói phải đi xin ăn - đó là sợ người khác bảo rằng bạn ấy ‘chẳng là gì và chẳng biết gì’. Và cũng lại để bù trừ, bạn ấy biết rất nhiều thứ nhưng lại không đi sâu, không commit được với một thứ đủ lâu.

Đây là một điểm rất… loằng ngoằng vì ở một mặt, biết nhiều thứ khiến bạn ấy lấp đầy được sự kiêu hãnh; nhưng ở mặt khác, không đi sâu vào một thứ gì lại trigger cảm giác không an toàn vì bên trong bạn ấy vẫn luôn thấy mình chưa đủ.

Về điều này guides nói rằng chỉ cần bạn ấy tự nhắc mình là cố đi qua mốc có tiếng nói bên trong bảo ‘Thôi chán rồi/cái này biết rồi, move on sang cái khác thôi’ thì tới khi bạn ấy đã biết một thứ đủ nhiều, trở thành expert rồi thì tự nhiên sẽ cảm thấy thả lỏng an toàn, không cần phải cố chứng minh nữa.

Thú vị ở chỗ là ngay lúc đầu bạn ấy kể rất hay nhảy việc, không ở lại lâu được với một nơi; cuối buổi bạn ấy cũng nói rằng trong tử vi cũng bảo đây là người khó đi đường dài với cái gì. Và linh hồn thì cần bạn ấy commit, vậy mới thấy bài học của linh hồn đôi khi phải hiểu ngược lại.

Cuối buổi guides nhắc về tính nữ. Có những người giải phóng tính nữ qua việc học cách cảm thấy an toàn nhưng với bạn ấy thì ngược lại. Guides nói: ‘Learn to treat yourself like a princess’ - ‘Học cách chiều bản thân như công chúa’. Đoạn này liên quan tới vài ý đầu mọi người nói về thói quen để dành, lo xa của bạn ấy, kiểu như chờ đến dịp đặc biệt mới mang ra dùng và ưu tiên những thứ thực tế, hữu ích, có công dụng cụ thể, còn ít có chỗ cho những thứ bị xếp vào dạng phù phiếm, ‘ngớ ngẩn’.

À còn về việc làm tâm lý. Guides bảo nó sẽ thỏa mãn problem-solving skill nhưng lâu dần thì cũng dễ làm bạn ấy chán vì ‘nói mãi sao người ta không hiểu’, mình nghĩ câu này chắc chỉ có bạn ấy mới là người hiểu nhất 😄

**

Nếu mình chỉ viết các mô thức bài học thì mọi người sẽ thấy sao có từng đó mô thức mà cứ nói hoài ngày này qua tháng khác thế nhưng ghép vào mỗi cuộc đời thì mới hiểu tại sao linh hồn lại sắp xếp như vậy và nó nối tiếp với các cuộc đời trước ra sao.

Nên thực ra chúng ta cũng không cần biết hết các tiền kiếp mình đã từng là ai làm gì đâu. Nếu nó còn để lại dấu ấn tổn thương thì tức là có những vấn đề chưa được xử lý xong, không sớm thì muộn sẽ lại trồi lên lại ở lần này thôi. Vả lại cũng không thể nào giải quyết hết các karma chỉ trong một cuộc đời được ☺️

Cám ơn cả nhà đã đọc bài hen! (nghe câu chuyện về các buổi làm việc thế này mọi người có bị chán không? ^^)

💚💚

P.

Next
Next

Niềm tin, cám dỗ & câu chuyện dự án Nuôi Em