‘Retreat’ và nơi ở của spirits
Tất cả các buổi thiền đều là mình ‘mời' mọi người vào thế giới của mình, với những kí ức về những ngôi đền, kim tự tháp, những khu rừng tách hẳn với thế giới, những buổi lễ với các elders xung quanh đống lửa, những đại sảnh lớn với những phòng chữa lành, v..v.
‣ Có rất nhiều thứ xảy ra bên trong mỗi khi chúng ta chỉ ngồi yên lặng để thiền. Edgar Cayce có nói một câu là, ‘Nếu chỉ nghĩ thiền là ngồi yên lặng để cho tâm trí trống rỗng thì đó cũng chỉ là những gì chúng ta sẽ nhận được, không gì khác!’. Sẽ có những lúc chúng ta chỉ cần thiền quán hơi thở, về lại với cơ thể, quan sát nội tâm, thả lỏng từng bộ phận. Nhưng những khi bị quá tải với môi trường bên ngoài, đặc biệt là với những người dễ hấp thụ năng lượng cảm xúc của người khác, thì lần tới khi thiền bạn hãy tác ý được dẫn về ‘retreat' của một người bạn thấy có kết nối (có thể là guardian angel, là spirit guide, higher-self hay các Ascended Masters, God/Goddess bạn thấy đồng điệu). ‘Retreat' được ví như là nơi họ đến từ, bạn cũng có thể tới đó để được sạc lại năng lượng và chữa lành.
‣ Rất nhiều bài thiền mình đều dẫn mọi người đi lên một chiếc cầu thang. Trong tâm trí mình khi đó chiếc cầu thang trông như ảnh dưới, nhưng những bài dẫn tác ý như vậy đều mở ra trong kí ức cổ xưa của mỗi người những gì thuộc về bạn. Vậy nên nghe chia sẻ của mọi người sau buổi thiền rất thú vị vì cùng một bài dẫn mà mỗi người lại trải nghiệm một thứ khác nhau. Thiền có dẫn không phải chỉ là máy móc viết lời dẫn rồi đọc lại mà là sự hoà nhịp cùng với năng lượng chung, người dẫn thiền sẽ đứng sang một bên, trở nên vô hình để cho những người khác cứ thế đi sâu hơn và tạm thời quên đi những khó khăn vấn đề trong cuộc sống thực tại mình đang gặp phải. Chỉ những lúc tách mình ra và đứng ở xa quan sát như vậy, có thể bạn lại tìm thấy một hướng giải quyết khác cho những vấn đề kia.
‣ Đã bao lâu rồi chúng ta không để cho mình được quyền mơ mộng? Để rồi kể cả ngay trong lúc ngồi tĩnh lặng nhất, mình cũng tự bảo bản thân rằng phải làm theo một công thức mới là đúng? Không có thiền đúng thiền sai, bạn càng cho phép mình nhẹ nhàng mềm mại bao nhiêu thì mọi thứ càng tới tự nhiên bấy nhiêu.
‣ Mình thích minh hoạ trong các bộ bài của Rebecca Campbell vì chúng ta có thể dùng nó làm tác ý để dịch chuyển mình tới nơi đó (nói nôm na là tưởng tượng bạn đang ở trong khung cảnh đó), nhưng rồi dần dần bạn sẽ thấy kí ức và tiềm thức sẽ có đà để tự đi tiếp.
‣ Sự nhạy cảm hay các khả năng ngoại cảm không phải đùng một hôm tự nhiên tới mà là một quá trình dám thử → tin → mệt, nghi ngờ → thử tiếp → tin tưởng hơn chút. Cứ một vòng lặp như thế nhưng sự tin sẽ ngày càng nhích thêm một chút Đó là tính chất của việc kết nối với trực giác hay spirits nói chung.
‣ Có lời này của spirits mình nhớ mãi. Hôm lâu lắm rồi mình hỏi:
- ‘Làm sao để biết spirit guides có thật hay không?’
Họ bảo:
- ‘We are just as real as how you want us to be’
(‘Chúng ta thật ở mức độ mà con muốn')
Bạn đâu có gì để mất đâu nào, vậy tại sao không dám thử nhỉ? 🥰
https://www.facebook.com/PhuongNgo.ChannelingSpirits/posts/415286077019189