‘Soulmate’, ‘Twinflame’ và học cách sống

Vừa là một tín hiệu vừa đáng mừng vừa đáng lo khi càng ngày càng có nhiều bạn trẻ ơi là trẻ mới chỉ trên dưới 20 tuổi bắt đầu quan tâm và thực hành tâm linh. So với ngày mình còn ở tuổi đó còn bận ăn bận chơi, bận yêu, bận học, bận đi làm thêm nói gì tới chuyện đọc sách tâm linh. Thật là mừng vì còn trẻ vậy, nếu xây dựng được một nền tảng về sự tự chủ, tự ý thức bản thân vững vàng từ sớm thì sẽ có giá trị lan tỏa rất lớn, nhưng đáng lo là cũng vì mọi người còn trẻ quá, ý thức về bản thân chưa đủ định hình, kinh nghiệm sống chưa đủ nhiều nên dễ bị cuốn vào các ảo tưởng và khái niệm trong tâm linh để rồi bị ngại bước chân vào cuộc sống. Một trong các khái niệm đó là soulmate, twinflame.

Mình đã nghĩ là không cần viết thành một bài về chủ đề này cho tới vài buổi channelling gần đây cứ xoay quanh những thứ như học cách cảm nhận cuộc sống, học cách hòa cùng với những người xung quanh, mở rộng trái tim, và bức thư của em khách gửi trước buổi channeling (mình để trong ảnh đính kèm) làm mình thấy có lẽ cần thiết viết vài dòng.

✦✦✦

Ngày còn trẻ, chưa biết gì về tâm linh thì mình cũng đã nghĩ ‘soulmate’ kiểu như là ‘prince charming', là chỉ có một người duy nhất, một người tâm đầu ý hợp với mình, hiểu mình kiểu chỉ cần nhìn nhau không nói gì mà hiểu người kia nghĩ gì vậy. Khái niệm ‘twinflame' thì mới được ‘du nhập' vào, mọi người hay nghĩ đó như kiểu là một ‘linh hồn song sinh' tách ra từ cùng một linh hồn, giống hệt mình về mọi thứ và hầu hết là mang sắc thái yêu đương, lãng mạn.

Nhưng rồi tới giờ, mình đã nhận ra các khái niệm đó đã bị hiểu sai và hơi bị lãng mạn hoá. ‘Soulmate’ là tất cả những người, những linh hồn cho chúng ta cảm giác thân quen thân thiết, đúng từ ‘soul-mate' hay là ‘soul-family' vậy. Theo nghĩa đó, soulmate không cứ phải là bạn đời, người yêu mà có thể là cha mẹ, anh chị em, bạn bè, những người chúng ta gặp thoáng qua trong cuộc đời nhưng đem lại cảm giác ‘mình đã từng biết người này ở đâu đó rồi'. Và sự thật là những người gần nhất trong cuộc sống của chúng ta thì hầu như đã đi cùng với chúng ta qua rất nhiều cuộc đời rồi, nó như là ‘soul-group', ‘soul-family' vậy. Về ‘twinflame', mình không resonate với định nghĩa phổ biến của nó một phần vì mình thấy rằng đằng sau suy nghĩ ‘ABC là twinflame của mình', đó là một sự trốn tránh để không phải đối diện và nhìn thấy bản chất bài học, ý nghĩa của mối quan hệ đó, hay chính xác hơn là có những mối quan hệ rất độc hại nhưng lại bị bọc trong ảo tưởng là người đó là twinflame của mình nên chúng ta không dứt ra được. Có những khái niệm tâm linh khác cũng được mang vào giống như là một cách để tránh né thực tại, ví dụ như ‘các linh hồn không thuộc về Trái Đất’, hay là ‘hành tinh mẹ' là một ví dụ khác.

✦✦✦

Thức tỉnh tâm linh không phải chỉ cần đọc sách tâm linh, biết các khái niệm như linh hồn, spirit guides, hợp đồng, soulmate, shadow work, mục đích sứ mệnh linh hồn, v..v là xong. Đích đến cuối cùng không phải là học thuộc lí thuyết mà bài học lớn nhất cho tất cả chúng ta có mặt ở đây, trong cuộc sống này, tại nơi này đó là nhận thức, hiểu rõ được bản thân (chữ ‘I' - ‘Individuality' mà Rudolf Steiner nói), hay là ‘Know Thyself' và hoà hợp bản thân mình, linh hồn mình với cuộc đời và những người xung quanh (mọi người hay nghe thấy là ‘We Are One' đó).

Chúng ta có thể thấy những bài học này được phản ánh thông qua những món quà mà mỗi tôn giáo lớn để lại cho nhân loại. Nếu nhìn theo dòng chảy của nhận thức và lịch sử thì không tôn giáo nào hơn tôn giáo nào mà mỗi tôn giáo sau là sự kế thừa và phát triển của những thứ được để lại từ tôn giáo trước. Đạo Phật để lại cho chúng ta một món quà đó là tình thương và lòng vị tha. Các giáo lí của đạo Phật hướng người ta tới chân, thiện, mĩ, buông bỏ, vô minh, chánh niệm. Chúng ta gọi đây là ‘Buddha Nature', tính Phật. Tiếp nối sau đạo Phật là Thiên chúa giáo, nhưng không phải là Thiên chúa Giáo một cách cứng rắn khô khan, áp đặt giáo điều mà món quà mà nó để lại là ‘Christ Consciousness', một sự nhận thức về cá nhân, về bản thể dựa trên sự tiếp nối là món quà mà đạo Phật đã giúp khơi lên bên trong nhân loại là tình thương và lòng vị tha. Đây là thử thách lớn nhất của chúng ta trong thời đại này, và đó cũng là tại sao mốc thời gian lại tính là thời điểm trước và sau Công nguyên, trước khi chúng ta có món quà là sự ý thức cá nhân, bản thể (‘Christ Consciousness' và sau ‘Christ Consciousness').

✦✦✦

Chúng ta có thể tu tập theo bất cứ cách gì mình muốn, có thể tin hoặc không tin rằng có linh hồn tồn tại, có lí do bài học mà linh hồn chúng ta ở đây, v..v. - nhưng tất cả những điều đó không thay đổi được thực tế rằng chúng ta là những linh hồn ở đây trong cơ thể vật lí này. Chúng ta có thể từ chối cuộc sống, đứng bên ngoài cuộc sống mà chỉ nhìn vọng vào và nghĩ rằng mình đã hiểu hết về nó; có thể nghĩ rằng chỉ cần biết trước hết các đề bài là gì thì mình có thể đi qua cuộc đời mà không bị trầy xước bầm dập (hay là ‘giác ngộ toàn phần'); v..v. nhưng không thể thay đổi thực tế là cuộc sống vẫn diễn ra và thứ duy nhất có thể giúp mình trụ vững đó là nhận thức về bản thân, heal bản thân mình bằng tình thương với mình, và từ đó giúp thắp sáng nhân loại. ‘Mình có thể để lại những gì sau khi rời khỏi cuộc sống này, mình có thể làm gì, lan toả những gì' - ‘How can we serve?’ là mục đích lớn nhất chứ không phải chỉ là ‘về đích'.

Có những lần làm dẫn kênh mà mình cảm giác như không có gì nhiều để spirits có thể nói cả. Không phải vì họ không muốn nói hay không biết nói gì, mà là vì mọi người còn chưa ‘dỡ vali ra'. Vali vẫn còn mới tinh, đóng kín nguyên đai nguyên kiện, chúng ta còn chưa bước chân thật sự vào cuộc đời thì spirits biết nói gì vì họ cũng không muốn lấy đi cơ hội để chúng ta ĐƯỢC bầm dập, thay vì là ‘BỊ’ bầm dập như chúng ta hay hiểu.

Có những người được gọi là ‘soulless’, không có linh hồn, không phải vì họ chỉ có cái xác không có linh hồn theo nghĩa đen đâu mà là cái tính chất dấu ấn bản sắc cá nhân, ‘soul essence' có rất ít, giống như hình ảnh vali vẫn còn mới tinh, chưa mở tung nó ra, đào xới nó lên, bị quăng quật lăn xả để khơi lên được cái ‘chất', cái ‘soul essence' đó.

✦✦✦

Có hôm con mình về nó ngâm nga bài thơ này, bảo là ở trường dạy. Bài thơ nghe rất là đẹp thế này:


‘A little seed for me to sow,
A little hole for it to grow,
A little soil, a little pat,
A little wish, and that is that.
A little sun, a little shower,
And in a while, a little flower.’


‘Một hạt mầm nhỏ
Cho con gieo xuống
Một cái hố nhỏ
Cho hạt nảy mầm
Một vài điều ước
Chỉ cần có vậy
Và một ít nắng
Rồi một ít mưa
Thì chẳng mấy chốc
Thành một bông hoa.’

Chúng ta ai cũng được cho một vốc hạt mang theo khi mình sinh ra trong cuộc đời lần này. Gieo trồng tưới tắm ra sao để hạt nở thành cây, thành hoa lại là việc chúng ta phải chăm bón mỗi ngày. Một ít tình yêu, một ít lòng biết ơn, một thái độ chân thành, một vài sự kì diệu, rồi chúng ta sẽ thấy thật sự enjoy với hành trình ‘trồng cây' này của mình. ♥️

Phương

{P/S: Hai ảnh ở dưới là của hai bạn khác nhau. Một ảnh là thư của một bạn sau khi làm channelling, mình trích lại vì có đoạn về nhận thức bản thân, self-aware và về bước chân vào cuộc sống. Ảnh kia là một vài câu hỏi trước buổi dẫn kênh, mình trích lại câu ‘có cần thiết phải đi làm công sở không vì muốn làm tâm linh' vì nó liên quan tới bài post này.}

✦✦✦

Đặt lịch channelling/dẫn kênh trên web www.phuongngo.co/booking hoặc nếu không có ngày phù hợp thì mọi người nhắn tin để mình sắp xếp lịch nhé. Lớp Reiki cấp độ 1 ngày 01/04 và 08/04 vẫn còn chỗ, mọi người quan tâm thì nhắn mình để mình gửi các thông tin cần chuẩn bị nhé!

Cám ơn mọi người đã đọc bài! 🌷





Previous
Previous

Có cần phải biết tiền kiếp không?

Next
Next

‘Maintain’