Tình yêu trong tâm linh | Tính Nữ | Sự chuyển hóa 

Tình yêu trong tâm linh | Tính Nữ | Sự chuyển hóa

**

Hôm qua có bạn gửi mình câu hỏi này:

‘Chị Phương ơi, em xin gửi tới chị một câu hỏi, nếu được chị cho em xin góc nhìn nhé ạ. Câu hỏi của em là, liệu một người đi trên hành trình tâm linh và một người không thì có thể là một cặp không ạ? Em cảm ơn chị!’

Tình huống này có lẽ khá phổ biến nên mình cũng muốn nghe ý kiến của mọi người cho câu này từ trải nghiệm và quan sát cá nhân, mọi người comment cho mình (và bạn đặt câu hỏi) nghe với nha.

-

Nhưng mà câu hỏi này làm mình nghĩ đến nguyên mẫu về công chúa và hoàng tử trong nhiều truyện cổ tích như Hoàng Tử Ếch, Người đẹp và Quái Vật, v.v. đều có mô thức về một hoàng tử bị chịu phép thuật phải hóa thành con vật. Phép giải cho lời nguyền là nụ hôn từ một công chúa yêu hoàng tử thật lòng mặc cho hình dáng xấu xí của chàng.

Liên tưởng này có vẻ hơi buồn cười vì mọi người chắc sẽ thắc mắc câu hỏi của bạn ấy (một người đi trên hành trình tâm linh và một người không thì có thể là một cặp được không?) thì liên quan gì đến truyện Hoàng Tử Ếch?

Thực tế là các truyện cổ tích chứa nhiều yếu tố tâm linh lắm lắm để phản ánh bản chất về linh hồn, thế giới vô hình một cách dễ hiểu dễ thấm. Bài này mình phân tích về truyện Hoàng Tử Ếch thôi nha, mọi người đọc cho vui hoặc liên tưởng đến tình yêu trong tâm linh cũng được ^^

**

Tóm tắt nhanh câu chuyện cho ai chưa đọc:

‘Ngày xưa có một nàng công chúa rất thích chơi quả bóng vàng. Một lần, nàng làm rơi bóng xuống giếng sâu. Một con ếch hiện ra, hứa sẽ giúp nàng nhặt bóng với điều kiện nàng phải làm bạn với nó, cho nó ăn cùng, ngủ cùng và yêu thương nó. Công chúa miễn cưỡng đồng ý.

Ếch đem bóng vàng lên, rồi đến cung điện yêu cầu công chúa giữ lời hứa thì công chúa sợ và muốn bỏ chạy. Nhà vua thấy vậy nhắc nàng phải giữ lời hứa. Công chúa đành phải nghe theo. Nhưng càng làm bạn với ếch công chúa lại càng thấy quý mến ếch và không còn thấy ghê sợ như lúc đầu nữa. Một đêm nọ, khi ếch nằm cạnh công chúa, công chúa hôn nhẹ lên đầu ếch và bỗng ếch biến hình trở thành một hoàng tử vốn bị phù phép. Sau đó thì công chúa và hoàng tử làm lễ cưới và sống bên nhau trọn đời.’

**

Tại sao lại là ếch chứ không phải một con vật nào khác?

Tại sao lại có chi tiết một quả bóng vàng chứ không phải một con búp bê?

Tại sao công chúa lại phải trả ơn bằng cách cho ếch ăn cùng, ngủ cùng, và thậm chí là phải thương yêu ếch?

▪︎ Ếch (và tất cả các câu chuyện có hình ảnh quái vật) là biểu tượng cho phần shadow, phần tối trong mỗi người, phần bị cho là xấu xí, đáng xấu hổ, ghê sợ.

▪︎ Công chúa là biểu tượng phần tốt đẹp, phần sáng, trong sạch.

▪︎ Việc công chúa bị người khác nhìn thấy mình ăn cùng thìa, ngồi cùng mâm, ngủ cùng giường với một con ếch khiến công chúa cảm thấy hổ thẹn.

▪︎ Ếch vừa sống dưới nước, vừa sống trên cạn. Nước là biểu tượng cho phần chìm, phần tiềm thức; bờ là biểu tượng của phần nổi, phần ý thức. Trong nhiều câu chuyện có chi tiết là hoàng tử ban ngày thì là quái vật, tối đến mới về lại nguyên hình, cũng với ý nghĩa về tiềm thức và ý thức.

▪︎ Quả bóng vàng là biểu tượng của mặt trời, ánh sáng. Quả bóng rơi xuống giếng sâu (đại diện cho tiềm thức sâu thẳm), ếch phải lặn xuống để vớt lên là biểu tượng cho việc chúng ta phải đi thật sâu vào trong phần tối để triệu hồi được ánh sáng; hoặc ý nghĩa nữa là ánh sáng luôn nằm sẵn dưới đáy mà chỉ có ai đủ dũng cảm đi tới cùng mới tìm thấy.

Những câu chuyện như thế này đều ám chỉ về hành trình làm bạn với phần tối, phần xấu xí, tổn thương trong mỗi người. Công chúa (chúng ta) lúc đầu muốn tránh xa con ếch (phần shadow) nhưng càng ở cạnh ếch, chấp nhận sự hiện diện của ếch, làm bạn với ếch khiến công chúa không còn cảm thấy xấu hổ ghê sợ nữa. Dần dần công chúa đem lòng yêu thương ếch thật lòng. Nụ hôn và sau đó ếch biến hình thành một chàng hoàng tử là biểu tượng cho sự chuyển hóa sau khi công chúa (chúng ta) đã hoàn toàn embrace và thương lấy phần xấu xí trong mình. Đám cưới sau đó là đại diện của ‘sacred marriage’, sự đoàn tụ của phần sáng và phần tối.

Tình thương, sự nuôi dưỡng chăm sóc của công chúa cũng là biểu tượng cho việc phần tính nữ trong mỗi người có thể biến những thứ xù xì thô ráp nhất (như da ếch) thành những phẩm chất sáng đẹp, có sức mạnh lay động trái tim và phá hủy lời nguyền.

**

Có tình yêu giữa một người đi trên hành trình tâm linh và một người không không?

Nếu có thì liệu tình yêu đấy có bền được không?

Vấn đề không nằm ở việc ai tâm linh ai không, điều này chắc mọi người cũng đồng ý với mình ha. Nhiều khi nói ‘người tâm linh’ nghe cũng… hơi bối rối vì đi trên hành trình một đoạn đủ lâu thì lại thấy không còn sự phân biệt giữa tâm linh và đời sống nữa ^^ Hoặc nếu chúng ta đã thay đổi nhiều trên hành trình đó thì vòng tròn xung quanh cũng đã đi qua vài lần vật đổi sao dời rồi.

Truyện cổ tích luôn có các lời nguyền (là các thử thách cho linh hồn lẫn cho cả mối quan hệ!) mà thuốc giải luôn là các phẩm chất về tình thương, lòng dũng cảm, kiên nhẫn, từ bi, mọi người có để ý thấy không? Tại sao truyện cổ tích viết cho trẻ con mà lại nói đến các phạm trù to tát như vậy nếu không nhằm mục đích gì khác ngoài việc đánh thức chính những phẩm chất đã luôn có sẵn trong mỗi chúng ta?

Cho nên là các thử thách trong các mối quan hệ - dù tâm linh hay không - cũng lại chỉ quay về việc test xem mỗi người có thể thương, dung hòa và chấp nhận những phần tối, phần khác biệt của mình lẫn của người kia tới đâu mà thôi.

Đi được cùng nhau thì là cái duyên, mà không thì cũng chẳng phải ai đúng ai sai mà karma tới đó có lẽ xong rồi.

Mà vậy thì tâm linh, đến lúc ấy, thực ra lại chỉ là một cái cớ để dừng lại...

P.

Next
Next

Chuyện spirits nhắc nhở