‘Cá gặp nước' 🌊
‘Cá gặp nước' 🌊
Bài này mình viết sau buổi channelling hôm qua, có nhiều lúc vừa truyền đạt lại mình vừa nghẹn cổ không nói được vì xúc động. Câu hỏi của bạn khách đọc vào sẽ thấy không có gì liên quan đến nội dung trong bài này, giờ mình cũng học được cách chỉ đọc câu hỏi mà không mường tượng trước câu trả lời sẽ phải theo hướng nào để lúc vào buổi không bị màng lọc định kiến trước. Mình trích lại câu hỏi để mọi người hiểu ngữ cảnh:
- Về cái hố sâu hun hút trong em mà em cứ khắc khoải muốn lấp đầy, em không biết nó là gì? Em chỉ cảm thấy em luôn rất đau lòng, thấy bị xem nhẹ giá trị của em. Kiểu như em nhận thức rất rõ giá trị của em trong công việc nhưng để kiếm tiền cho nó thì em lại không biết.
☽☾☽
Những gì spirits nói làm mình suy nghĩ rất nhiều. Mọi người nói đi nói lại về việc ‘stepping into your power' - mình tạm dịch là ‘cá gặp nước' nhưng sẽ diễn giải thêm ở dưới, và nói rằng ‘vấn đề không phải là tiền hay chuyện không biết kiếm tiền, và cũng chưa bao giờ chỉ là mỗi chuyện tiền bạc. Vấn đề là bạn (khách) biết rõ năng lực (power) của mình nhưng lại sợ nó, và có một vài vòng lặp trong quá khứ vẫn còn để lại nhiều ám ảnh và sang chấn nên một mặt thì biết rõ sức mạnh nội lực của mình tới đâu nhưng mặt khác lại sợ vì luôn bị đứng giữa sự dằn vặt một bên là lí, bên kia là tình mà làm theo cái gì thì cũng lại cảm thấy có lỗi với bên còn lại. Có rất nhiều niềm tin về công lí, công bằng, nhiều niềm tin về cách kiếm tiền ‘sạch' và ‘không sạch' là nút chặn khiến bạn chưa thể bung tỏa hết. Họ nói mọi thứ đều chỉ là một sự cảm nhận chủ quan (từ họ dùng là ‘perception'), bạn sẽ thấy khi bạn đứng vào lại vị trí của mình thì tự động mọi thứ sẽ xoay vần đâu vào đấy. Mọi người bảo họ không cam tâm nhìn thấy bạn phải chạy tới chạy lui, năn nỉ van xin (từ mà khi nói mình bị nghẹn lại là ‘begging') người khác những thứ mà đáng lẽ nó thuộc về bạn. ‘That needs to stop’ - mọi người nói.
Hôm nay mình có dịp nghĩ sâu hơn về câu thế nào là ‘Stepping into your power', và nhớ đến một từ trong tiếng Anh rất hay là một ai đó ‘In their elements' - tiếng Việt có từ tương tự là ‘Như cá gặp nước'. Kiểu như đi thi gặp bài tủ, hay thứ gì đó quá khớp quá hợp nên mình được tung tăng vùng vẫy như cá bơi trong nước. Khi spirits nói ‘Khi con đứng vào đúng vị trí của mình - ‘stepping into your power' - tự nhiên tất cả mọi thứ sẽ đâu vào đấy', không hẳn chỉ là mỗi việc tìm ra mục tiêu, sứ mệnh cuộc đời như mọi người vẫn hay nói câu ‘Chỉ cần bạn muốn, vũ trụ sẽ hợp lực với bạn' đâu mà thực chất cái họ hỏi đó là:
- ‘What are your elements?’ - Chất liệu của con là gì?
Hay nói cách khác: môi trường để mình được trở về như cá gặp nước là gì? Khi làm công việc gì, ở vai trò gì mình cảm thấy được tung tăng bơi lội? Khi nói về chủ đề gì khiến mình cảm thấy được chạm sâu? Khi một người được ở trong đúng chất liệu của mình, họ sẽ phát ra một thứ ánh sáng mà không phải là cái đẹp đến từ hình thức dung mạo, mà là ánh sáng tỏa ra từ bên trong linh hồn và thứ ánh sáng này tạo ra một từ trường mạnh mẽ thu hút những thứ cùng tần số tới - đây là điều spirits nói ở trên: ‘Tất cả mọi thứ sẽ được xoay vần đâu vào đấy'.
Điều này cũng làm mình hiểu thêm một lớp nghĩa nữa của từ ‘Hợp'. Ca sĩ đi hát cũng phải hợp bài hợp giọng; diễn giả cũng phải có chủ đề hợp thì mới truyền cảm hứng; ngay cả bác sĩ cũng có bác sĩ chuyên khoa để họ được đào sâu nghiên cứu, thực hành thứ họ thấy ‘hợp'. Chỉ có mỗi chúng ta nhiều khi bị cuộc sống cuốn đi lại ít khi tự check lại với mình xem những thứ đồng hành với mình có đang còn ‘khớp' với mình không.
Hiểu bản thân không chỉ mỗi là biết mình muốn gì, thích gì, hay biết những góc tối trong nội tâm, hay là việc chữa lành tổn thương, mà hiểu bản thân còn là cả việc nhận ra đâu là chất liệu của mình. Cảm giác khi được ở trong chính chất liệu của mình hệt như cảm giác được gãi đúng chỗ ngứa, bạn sẽ thấy sự bay, sự thăng hoa, hân hoan khiến mình cứ muốn bơi mãi trong đó.
☽☾☽
Khi mời các bạn khách mời lên làm podcast chung với mình, mình hay hỏi mọi người quan tâm đến chủ đề gì, thích nói về đề tài gì, nếu là người nghe thì mọi người thích nghe những gì, rồi mình sẽ cố gắng khớp những gì mình dự kiến với điều mọi người quan tâm để gãi được đúng chỗ ngứa. Mình thích nghe, đọc những gì mà có thể cảm nhận được tình thương, sự hứng khởi, sự thăng hoa từ việc tác giả rất đam mê về chủ đề họ nói/viết, những thứ đó tràn ra xung quanh câu chữ và năng lượng của họ và có thể cảm nhận được rất rõ, và nó cũng ít khi mang tính thị trường hay làm hài lòng thị hiếu. Kỹ thuật viết lách có thể học nhưng không thầy cô dạy viết nào có thể làm thay học viên phần việc tìm ra chất liệu của riêng mình.
Tất cả những thứ này làm mình nhớ lại những ngày đầu tiên mới lập blog mình cũng lo không biết nó sẽ đi về đâu, cũng lo nhỡ mình hết đề tài để viết thì sao. Và spirits khi đó chỉ bảo mỗi một câu là: ‘Chỉ cần làm thật tốt thôi đã. Những cái khác tính sau'. Câu này luôn giúp mình về lại với chất liệu bên trong mỗi khi bị tắc để tự hỏi: ‘Cái gì là thứ mình có thể làm thật tốt?’, và (buồn cười là) họ luôn nói: ‘Anything that comes from your heart' - ‘Bất kể điều gì xuất phát từ trái tim con'...
Phương ❤️