‘Con chỉ cần mẹ yêu con thôi.’

‘Con chỉ cần mẹ yêu con thôi.’

Con mình sắp sang 7 tuổi. Độ tuổi mà theo Steiner là trẻ đã định hình (settle) trong cơ thể vật lý, bắt đầu phát triển nhận thức về tính cá thể của mình, độc lập khỏi cha mẹ và hơn cả là mất dần kết nối với thế giới linh hồn như trong giai đoạn trước 7 tuổi để chuẩn bị bước vào hành trình cuộc đời lần này. Linh hồn bắt đầu ‘tỉnh’ để nhận thức và tiếp nạp những gì diễn ra xung quanh.

Quan sát con lớn mình càng ngày càng cảm nhận rõ một điều rằng đây tuy là con mình thật nhưng đồng thời cũng là một linh hồn đã chọn mình làm mẹ nó để mình nâng đỡ support mang ra với cuộc đời. Có vài lần nói chuyện với con trước khi đi ngủ mà mình không có cảm giác trước mặt mình là một đứa bé 6 tuổi. Đôi lần mình hỏi (trong suy nghĩ): ‘Mẹ có thể làm gì để giúp con trong cuộc đời lần này?’, thì chỉ nghe thấy rằng: ‘Con chỉ cần mẹ yêu con thôi.’ (‘I just need you to love me mummy.’)

Mình không muốn tune in xem trước bài học linh hồn và con đường lần này của con là gì nhưng quan sát tới lúc này mình cũng thấy có vài mô thức trồi lên. Như hôm kia có chuyện này mà mình vẫn đang suy nghĩ từ cả góc độ làm cha mẹ lẫn góc độ linh hồn xem nên giúp bé thế nào.

Bé đã vốn có xu hướng chỉ cần một lỗi sai nhỏ là có thể cảm thấy rất tệ về bản thân. Mình với chồng cố gắng giúp bé take it easy đi nhiều, kiểu nói với bé là ai cũng mắc sai lầm cả, làm sai thì mình làm lại không sao đâu, con đừng khắt khe quá v.v. Trong lớp bé lại có một bé khác khá bossy (thích ra lệnh? từ này mình không biết dịch sao để không bị dán nhãn bé kia), và luôn bảo các bạn khác là ‘Cậu sai rồi! Cậu chẳng biết gì cả’ nên bé đấy được gọi là ‘biết tuốt’ (know-it-all). Có hôm con mình về kể chuyện là bạn kia bảo con thế mà con chỉ sai có một lỗi bé xíu thôi. Mình thì biết con đã dễ phản ứng với việc bị sai nên một phần trong mình (phần-là-mẹ) rất muốn bảo vệ con, nhưng phần nữa thì biết là linh hồn bé cần được exposed ra với bài học này.

Sau đó mình mới nhận ra thêm một điều nữa là kể cả chúng ta có là cha mẹ tốt nhất thế giới đi chăng nữa thì (linh hồn) con cái vẫn tiếp nhận những bài học con cần để dùng cho cuộc đời lần này. Cho dù chúng ta có là cha mẹ tỉnh thức tới mấy, gentle tới mấy, cẩn thận trong hành vi, lời nói tới mấy, thì đôi khi chúng ta vẫn không thể bảo vệ con khỏi những tổn thương con sẽ phải trải qua trong cuộc đời, vì những tổn thương đó là cần thiết để tạo thành đủ áp lực giúp con đi đúng hướng mà linh hồn đã sắp đặt. Nếu linh hồn con đã chọn chúng ta là cha mẹ thì cũng đã biết trước sẽ được nhúng trong một môi trường cần thiết cho các bài học của con.

‘I just need you to love me mummy’. Con chỉ cần mẹ yêu con thôi. Lúc nghe thấy câu này mình cũng đỡ áp lực phải làm supermom đi nhiều. Đỡ cả cảm giác có lỗi khi không bảo vệ được con khỏi các cảm xúc tiêu cực. Nhưng nhìn lại những gì chúng ta cần ngày nhỏ thì quả thực những đứa trẻ đấy cũng chỉ cần có thế. Tình yêu của cha mẹ, và biết là cha mẹ tin mình, tin rằng mình sẽ ổn, sẽ trưởng thành hơn sau khi đi qua đau khổ vấp váp.

Viết đến đây làm mình nhớ đến một câu một bạn đã từng viết cho mình: ‘Em không mong ai giúp em, em chỉ mong được nhìn thấy và chấp nhận, được thấy quan tâm và yêu thương dù mình có tiêu cực. Em cảm thấy như thế là chữa lành lắm rồi.’

Gửi tặng bài này cho tất cả chúng ta. Những đứa trẻ đã (và có thể vẫn) luôn cần một Tình Yêu như thế ❤️

P.

Next
Next

Làm gì nếu muốn bày tỏ bản thân trên mạng xã hội nhưng sợ bị ném đá hội đồng?