Con người và tâm linh trong tương lai
100 năm trước, Steiner đã nhắc đến một loại ‘vaccine’ sẽ được phát minh trong tương lai khiến nhân loại quên rằng chúng ta có linh hồn.
Khi Steiner lập ra Anthroposophy (triết học về tâm linh và con người), ông đã chuẩn bị nền móng cho một tương lai không xa, con người sẽ bị ‘chạm đáy’ tới mức không nhận ra mình là một linh hồn đang sống trong thế giới vật lý. Thế giới vật lý chỉ là sự phản chiếu lại từ những gì diễn ra trong thế giới linh hồn. Sẽ không có thế giới vật chất nếu không có thế giới linh hồn; cũng như sẽ không có cơ thể 3D này nếu không có linh hồn điều khiển đằng sau.
Tuy nhiên, nếu chỉ nói đơn giản là: ‘Ai cũng có linh hồn nên hiển nhiên ai cũng kết nối với linh hồn’ thì lại là một nhận định lạc quan quá. Ai cũng có linh hồn nhưng đa số đều vẫn đang ngủ im. Chúng ta có thể chờ linh hồn tới gõ cửa khi bước vào giai đoạn dark night of the soul; hoặc cũng có thể là người chủ động nối lại sợi dây kết nối thông qua shadow work và self-healing. Mình đã nhắc tới phần này trong bài cũ ‘Tu tập không hẳn là tâm linh’, mình sẽ trích link trong comment.
Mình cũng như mọi người nhiều khi nhìn con đường tâm linh này thấy nó khó kinh khủng. Không ít lần chúng ta tự hỏi tại sao mình lại ‘phải’ thức tỉnh tâm linh? Tại sao ‘phải’ chữa lành? Tại sao lại ‘phải’ đi ngược với số đông? Tại sao ‘phải’ nói lên tiếng nói của mình?
Mình trích dịch ở dưới một bài giảng của Steiner năm 1917 nhé nhân một ngày hơi (quá) mệt khi nhìn những gì đang diễn ra ngoài kia. Những sự cạnh tranh lẫn nhau xem ai giành được miếng bánh to hơn; những sự ích kỷ, thờ ơ; những sự cô đơn và đau khổ. Chỉ vì con người quên mất rằng ở tầng linh hồn, chúng ta đều là anh em.
Mình không chắc là nói câu này nghe có bị to tát quá không nhưng mình muốn tin rằng: một người thì có thể không mang lại impact gì lớn nhưng cùng nhau thì chúng ta có thể bắt đầu xây một con đường để tất cả sẽ cùng được đi trên đấy.
A path led by our soul, for a better future.
**
[trích dịch: GA 177 - The Fall of the Spirits of Darkness]
‘Thật kỳ lạ khi nói rằng ngày nay để tìm thấy bản chất của con người, ta phải quay vào bên trong. Nhưng mặt khác cũng không sai khi nói rằng: con người hiện đại ngày càng chỉ sống ở trên bề mặt bởi trong lần đầu thai này họ không có đủ kỹ năng để chạm tới phần bản thể thực sự bên trong đấy. Họ không nhận thức được về bản chất cốt lõi của mình; họ không có đủ sức mạnh để đi sâu vào hiểu bản thân; họ không khám phá xem mình thực sự là ai.
Nếu nhìn thế giới ngày nay bằng con mắt của linh hồn, ta sẽ thấy rất nhiều người không phải là chính họ (chú thích: ý của Steiner ở đây đang nhắc đến phần ‘true self/linh hồn. Nó cũng giống lý thuyết của Carl Jung về danh tính ảo, ‘fake personality’, ‘ego personality’, là phần cái tôi mà con người tưởng đấy là mình nhưng thực ra chỉ là những định danh ở bên ngoài như tên gọi, nghề nghiệp, quốc tịch, tôn giáo, màu da, v.v. Còn phần cái Tôi thật là phần Self chỉ được tìm thấy sau khi đã lột mặt nạ, là cái bóng/shadow như bài trước mình viết).
(tiếp Steiner) Chỉ có cơ thể đi đi lại lại tồn tại trong cuộc sống nhưng linh hồn không hoàn toàn ngự trong đấy. Tại sao? Bởi vì thời đại đã thay đổi, nhiệm vụ của linh hồn không còn là sát nhập hoàn toàn vào cơ thể nữa. Sứ mệnh của linh hồn bây giờ là chuẩn bị cho những gì sẽ xảy ra trong tương lai, vào thời đại (epoch) kế tiếp là Mộc tinh (Jupiter).
Sẽ đến một ngày không xa con người sẽ nói rằng: chỉ có ai bị điên khùng mới nghĩ đến những cái gọi là linh hồn. Người ‘bình thường’ sẽ không nhắc đến điều gì khác ngoài cơ thể và những thứ hữu hình. Một người sẽ bị coi là tâm thần, bị bệnh khi nhắc đến phần tinh thần và linh hồn. Và sẽ có một loại thuốc giải được phát minh ra để chữa ‘căn bệnh’ này. Linh hồn sẽ bị làm cho không tồn tại. Từ quan điểm ‘lành mạnh’, con người sẽ chế tạo ra một loại vaccine để tác động lên cơ thể càng sớm càng tốt, để cơ thể con người này sẽ không bao giờ nảy ra ý tưởng rằng có một thứ gọi là linh hồn tồn tại trong mỗi cá thể.
Sẽ có hai con đường, hai triết lý sống trái ngược nhau hoàn toàn. Một con đường sẽ phát triển các ý niệm và khái niệm dựa trên thực tế về thế giới linh hồn. Con đường còn lại kế thừa từ chủ nghĩa duy vật sẽ tìm ra thuốc để làm cho cơ thể ‘khỏe mạnh’ để không bao giờ nghĩ đến những thứ vớ vẩn như thế giới linh hồn. Các nhà khoa học hiện đại sẽ được giao nhiệm vụ ‘trục xuất’ linh hồn ra khỏi nhân loại.
Con người ngày nay cho rằng các ý tưởng, phát kiến mới thú vị sẽ giúp nhân loại hướng tới tương lai thì hoàn toàn sai lầm. Chúng ta cần những ý tưởng nghiêm túc, sâu sắc để chuẩn bị cho tương lai. Một sự hiểu biết dựa trên khoa học về thế giới linh hồn (Anthroposophy) không phải là một trò chơi, cũng không phải là một giả thuyết. Nó là một nhiệm vụ cần được đối mặt để phục vụ cho quá trình tiến hóa của nhân loại.’
(kết phần trích dịch)