Dấu hiệu.
Dấu hiệu.
Mình đang xem series Silo (hay nhưng hơi nặng nề u ám xíu), trong một tập có đoạn này làm mình nhớ đến câu mọi người hay nói là :’Tại sao xin dấu hiệu từ guides mãi mà không nhận được?’
Đoạn đó là hội thoại giữa cô nhân vật chính với anh cảnh sát khi ảnh đang điều tra về vụ án mạng. Cô đó nói: ‘Thế còn sự thật thì sao? Tại sao không ai ở đây quan tâm đến nó?’ (‘What about the Truth?’). Anh cảnh sát trả lời đại ý rằng ảnh sẽ đi điều tra, nếu tìm ra bằng chứng ảnh sẽ gửi dấu hiệu cho cô.
Xong cô đó hỏi: ‘How do I know it is a sign?’ (‘Làm sao tôi biết đó là dấu hiệu từ anh gửi đến?’)
Ảnh trả lời: ‘You will know.’ (‘Cô sẽ biết’)
Sau đấy anh đó mất, và để lại thư mong muốn người kế nhiệm anh là cô này. Lúc nhận huy hiệu cảnh sát, cô lật mặt sau thì thấy chữ ‘Truth’ (sự thật) được khắc trên đó. Cô hiểu ra ngay đây là dấu hiệu ảnh đó để lại rằng đã tìm ra bằng chứng, và nhiệm vụ của cô là đi tìm và lần theo bằng chứng.
**
Khi chúng ta đã gửi tác ý mong muốn nhận được dấu hiệu thì mọi thứ khiến chúng ta có cảm giác rằng câu nói đó, con số cứ thấy lặp đi lặp lại hoài đó, lời bài hát đó, chi tiết trong giấc mơ đó, v.v. đang là câu trả lời dành cho mình.
Dấu hiệu là dấu hiệu vì bạn sẽ nhận ra. Như thể guides đã highlight lên để bạn để ý tới nó.
Từ lâu rồi mình không khuyên mọi người là đặt tín hiệu ‘nếu có thì cho con thấy ABC, nếu không thì…’ nữa vì dễ bị rơi vào trạng thái chờ phải gặp đúng dấu hiệu đó thì mới được. Kiểu như: ‘Phải có được thứ này/phải chính xác là dấu hiệu kia thì mình mới cảm thấy hạnh phúc hài lòng’, trong khi có bao nhiêu dấu hiệu khác ngay trước mắt thì không nhận ra.
Linh hồn, spirit guides sẽ luôn có tám phương chín hướng cách để truyền đạt tín hiệu. Mọi người để ý cả giấc mơ nữa vì ngôn ngữ biểu tượng dễ diễn đạt hơn từ ngữ rất nhiều.
Mình hay mơ thấy nước, bể bơi, sông, suối, hồ, biển, v.v., với mình thì là biểu tượng của trạng thái cảm xúc trong tiềm thức. Có những giấc mơ thì lọt thỏm trong một hồ nước to trên núi; lần gần nhất thì mình đang đứng trong một bể bơi vừa bé vừa chật kín người, cảm giác rất ngột ngạt. Hôm sau thiền, vừa viết lại giấc mơ vừa hiểu đã đến lúc cần nới rộng, thay đổi một vài thứ rồi.
Giấc mơ luôn kết nối với tiềm thức cá nhân mặc dù có thể về mặt ý nghĩa biểu tượng thì là biểu tượng chung. Đây là chỗ mà chatGPT sẽ không làm thay chúng ta trong việc giải mã thông điệp được.
**
Khi chúng ta đã hỏi guides cho tín hiệu chỉ dẫn thì việc của họ là… đưa tín hiệu thôi, kể cả chúng ta có đang gào lên trong lòng là ‘Không con sợ lắm, con không muốn làm đâu’.
Sẽ luôn luôn có các dấu hiệu báo trước nếu chúng ta để ý, coi như tất cả mọi thứ đều là thông điệp để không bị chăm chăm vào việc chỉ chờ một tín hiệu duy nhất. Càng những lúc giao thời giữa các giai đoạn thay đổi, chuyển giao, v.v. thì các dấu hiệu sẽ càng nhiều như thể guides đang bảo với mình là: ‘Chúng ta ở ngay đây.’
Tuy nhiên chọn nghe theo hay không, take action hay không thì họ lại không làm hộ được huhu. Hoặc hôm trước vừa hỏi, hôm sau thấy dấu hiệu thì lại gạt đi kiểu: 'Chắc là tình cờ thôi, không phải đâu.' Khó là ở chỗ này nhỉ. Mình rất hiểu cảm giác của mọi người là: ‘Sao không có ai xuất hiện ngay trước mặt để quyết định hộ chứ nghĩ nhiều mệt đầu quá T_T’.
Mọi người làm channelling với mình, kể cả guides có nói rất rõ ràng về một hướng đi nhưng nếu tâm trí, tiềm thức chưa sẵn sàng thì chúng ta cũng chỉ nghe (được) những thứ mình muốn nghe ở tại thời điểm đấy thôi. Chỉ khi nào clear hơn, nghe lại thì mới nghe thấy những thứ khác mà lúc làm trực tiếp bị lọc đi mất. Mỗi buổi channelling mọi người để 1, 2 năm sau nghe lại thì lại có vài thứ khi đó mới được vỡ ra. Không phải guides đánh đố gì đâu mà là nhận thức của chúng ta đã thay đổi, rộng hơn thôi.
Nhưng mà mọi người sẽ thấy, đến một lúc mà nghĩ bằng lý trí, cân lên đặt xuống mệt quá rồi thì bỗng dưng một buổi sáng có khi vẫn còn đang nằm trên giường, chưa tỉnh hẳn thì tự dưng câu trả lời lại hiện ra rất rõ ràng trong đầu. Kèm với nó là cảm giác như thể vừa đặt được xuống một tảng đá đè nặng trên vai bấy lâu nay.
Cơ thể mệt, lý trí mệt thì trái tim, linh hồn mới khẽ khàng lên tiếng.
Đó chính là cách linh hồn, spirit guides đã chạm được đến chúng ta rồi đấy. Ở ‘trên kia’, họ đang cười và bảo: ‘Finally!’ - ‘Cuối cùng thì đã xuyên qua được rồi'