Có phải độ khó của bài học tỉ lệ thuận với số lượng kiếp sống đã trải qua không?
Có phải độ khó của bài học tỉ lệ thuận với số lượng kiếp sống đã trải qua không?
-
Câu này một bạn hỏi trong comment ở bài trước, mình cũng nghĩ câu trả lời mấy hôm nay.
Sáng nay mình đọc được một bài viết về thần số học cho số 11. Mình có hai đỉnh cao số 11, đọc bài đấy xong tự dưng thấy… sợ. Không phải chỉ vì mỗi các tính từ dễ ru ngủ ego mà còn là các trường hợp được nhắc đến trong bài có số 11 nhưng không chịu tu tập, thức tỉnh tâm linh nên tới hạn là dính họa, thậm chí mất mạng.
Xong mình mới nghĩ là: ‘Vì họ có số 11 nên phải biết tu tập, thức tỉnh tâm linh từ sớm để tránh họa - hay những biến cố phải xảy ra trước để đóng vai trò như các cú hích (catalyst) mà linh hồn gửi tới để học bài học và từ đó phát triển nhận thức tâm linh?’
Hai góc nhìn hơi khác nhau, mọi người có thấy thế không?
**
Thực ra để bảo thế nào mới được tính là ‘bài học khó’ thì khi đang ngụp lặn ai cũng khó cả! Thấy ngọn núi sừng sững trước mặt mà chưa vượt qua được thì chỉ muốn đập đầu vào tường, ‘thoát game chơi lại từ đầu’ như từ mọi người hay dùng.
Và nếu không biết tí gì về số nhưng chỉ cần chúng ta nhạy cảm một chút với trực giác thì sẽ nhận ra mình luôn luôn được linh hồn/higher-self và guides rải lông chim dọc đường.
Và phải chăng còn là do tâm thế của chúng ta khi nhìn những khó khăn thử thách nữa? Bởi vì nếu mình nhìn khó khăn theo kiểu: ‘À những chuyện này đến để mình đang học bài học gì đó đây’, sẽ khác với việc: ‘Chết rồi mình sắp tới đỉnh cao này rồi, không biết có tai họa gì đang chờ đây?’. Tâm thế khác thì thứ chúng ta thu hút tới cũng sẽ khác.
Cách mà linh hồn nhìn những khó khăn, tai nạn, mất mát cũng khác cách mà tâm lý con người đánh giá. Biết đâu việc phá sản, mất việc, dính vào thị phi, v.v. lại là một đòn bẩy để một người chạm đáy, không còn gì để mất nữa thì lại hội đủ nội lực và dũng cảm để bắt đầu theo đuổi đam mê mà trước giờ có quá nhiều thứ phải đánh đổi nên không dám bắt đầu? Vậy khi đó là họa hay là phúc? Khó hay là dễ?
Làm việc với spirits nhiều mình thấy càng ngày mình càng… ba phải. Nếu nói theo hướng tích cực thì cố giữ cái nhìn trung lập để không bị bias khi channelling. Vì khi nhìn sâu vào tính chất linh hồn mỗi người thì mọi thứ guides nói về bài học, thử thách, con đường đều là những thứ xảy ra là ‘cho mình’, chứ không phải xảy đến ‘với mình’. Nên sẽ không có chuyện làm gì để tránh họa vì tránh chỗ này sẽ vẫn phải đối mặt ở chỗ khác. Cách duy nhất để vượt qua chỉ có là đi xuyên qua nó.
**
Có một khái niệm trong tâm linh là ‘sin eater’ để chỉ những người không chỉ mang karma cá nhân mà còn ‘gánh hộ’ karma của người khác. Sau đó họ chuyển hóa những karma, bài học, vòng lặp này trong chính họ để để lại dấu ấn (từ mình muốn dùng là ‘impulses’ nhưng không tìm được từ tiếng Việt tương ứng), giúp người khác có thể chạm tới được.
‘Sin eater’ lớn nhất mà chúng ta biết đấy là Jesus Christ, ‘gánh’ cho cả nhân loại để sau đấy con đường mà Jesus Christ đi cũng chính là con đường mà tất cả mọi cá nhân đều sẽ trải qua. Ở diện nhỏ hơn thì những ‘chú cừu đen của dòng họ’ cũng có thể được tính là một ‘sin eater’ để giúp chuyển hóa một vài vòng lặp trong cả sợi dây dòng họ và để lại dấu ấn cho các thế hệ sau. Cho nên khi nói tới ‘độ khó của bài học’ thì lại cần phải nhìn vào cả soul essence của một người trên khía cạnh này nữa.
Và không thể nhìn vào bề mặt cuộc sống của một người, không phải là cứ trông cuộc sống dễ dàng thuận lợi thì chắc chưa sống nhiều kiếp, hay khó khăn liên tục ập đến không kịp thở thì là old soul. Old soul hay không thì lại có tiêu chuẩn khác để nhận biết, mình sẽ viết trong một bài khác ha.
Nếu có một giao ước ngầm mà linh hồn muốn chúng ta nhận ra thì đó là nếu mình càng lậm, càng bị cuốn vào những giá trị trong thế giới vật chất thì guides, higher-self sẽ luôn tìm cách hướng chúng ta tới góc nhìn cao hơn, tâm linh hơn để nhận ra còn nhiều thứ khác có thể mang lại hạnh phúc thật sự.
Không phải để dọa cho mình sợ đâu mà vì đấy mới chính là bản chất thật của linh hồn.
Đấy mới là mục đích mà chúng ta ở đây 💫