Món quà tâm linh, chữa lành & bức thư gửi đứa trẻ bên trong, ‘nghe' thấy spirit guides, tính thiện của nhân loại (hay không muốn là con người) (trích thư tâm sự)

Mấy hôm nay mình nhận được vài bức thư của các bạn học viên/khách hàng cũ mà mình đã xin phép mọi người cho mình chia sẻ lại trên blog. Những bức thư tổng kết hành trình của mọi người thế này không phải là mỗi review đúng/sai về những gì spirits nói trong buổi dẫn kênh đầu tiên, thực ra sau mỗi buổi mình cũng không cần mọi người phải hiểu hết ngay những gì spirits nói, hay là phân định được đúng/sai, trắng/đen theo cách mà lí trí luôn muốn gán cho mọi chuyện. Những gì spirits nói đều phải cần thời gian để được thẩm thấu và chiêm nghiệm, khi gặp vấn đề thì có thể lại mở lại thu âm ra nghe lại rồi có lẽ sẽ lại hiểu thêm một lớp nữa của những thông điệp - có bạn phải tận hai năm sau mới hiểu hết trọn vẹn những ẩn ý! Khi chia sẻ những bức thư tâm sự, chiêm nghiệm, tổng kết thế này, mình chỉ hi vọng là mọi người đọc nó cũng cảm thấy như thể đang được đồng hành qua những khó khăn, thử thách của người viết và cách bạn ấy tự chuyển hóa những khó khăn ấy trên tinh thần của những thông điệp mà spirits gửi tới. 

Trong bức thư thứ hai, có đoạn bạn ấy viết là khi phải lựa chọn giữa nhiều phương án, bạn đã thử nhiều cách: bằng cách viết ra, thiền, ngồi thừ ra, v…v nhưng không ‘nghe' thấy họ nói gì cả! Đoạn này làm mình buồn cười ghê vì nó đáng yêu quá và đây cũng là một niềm tin phổ biến khiến chúng ta vô hình chung chặn lại thông điệp thật sự từ spirits. Trong thế giới vật lí chúng ta có tai để nghe, nhưng đó là các giác quan vật lí thôi, ngoài giác quan vật lí này chúng ta còn có các giác quan linh hồn vượt ra khỏi phạm vi của các giác quan vật lí (supersensible senses), khiến cho việc khi nói tới các khả năng ngoại cảm như thấu thính (nghe), nó không phải là ‘nghe' bằng tai như nghe thấy giọng nói vang lên bên cạnh mình. Spirits guides/higher-self ở bên TRONG chúng ta, nên khi họ giao tiếp, nó sẽ thông qua các giác quan của linh hồn, ví dụ như khi nói là ‘nghe' thì một dạng của nó là thông các suy nghĩ khởi lên trong đầu. Có bốn khả năng ngoại cảm chính mà ai trong chúng ta cũng đều có ít nhất một hoặc hai khả năng trội nhất, nhưng vì nó ở trong mình nên chúng ta không nghĩ đó là một dạng khả năng ngoại cảm thôi. 

Mình có vài bức thư muốn chia sẻ lại để mọi người cùng đọc. Bài viết này hơi dài một chút, mình sẽ đăng lại trong blog trên website nếu giao diện dễ nhìn hơn nha! 

✦✦✦

Bức thư số 1 là của một bạn gửi mình hôm qua, tròn một năm từ ngày bạn tìm tới mình lần đầu tiên. Mọi người sẽ đọc thấy về sự tự chữa lành, về món quà là sự thấu cảm của bạn ấy, về các niềm tin tâm linh của gia đình, về cách giúp bạn ấy mềm hơn, sáng tạo hơn. (‘Con cũng nhận ra khi con bình lặng và tĩnh tâm hơn, sự sáng tạo bên trong con như dần được nở rộ. Con đang từng bước đi gần hơn đến việc nuôi dưỡng và phát triển sự sáng tạo bên trong mình. Mà đúng thật là khi sự sáng tạo đâm hoa kết trái, con đỡ tốn sức làm việc hơn thật. Con ước gì mình phát hiện ra điều này sớm hơn’). Bức thư tổng kết bạn ấy gửi ‘Vũ trụ', từ này có thể khiến nhiều người cảm thấy không quen tai, nhưng ngôn từ chỉ là phương tiện, nếu thay bằng ‘bức thư gửi đứa trẻ bên trong', ‘bức thư gửi higher-self, hay spirit guides' thì tinh thần của bức thư vẫn sẽ như vậy mà thôi. 

Mời mọi người đọc hen!

Bức thư số 1: 

Chị Phương ơi,

Hôm nay là đã được một năm chị em mình gặp nhau rồi đó ạ. Ngày này năm trước là lần đầu tiên em được kết nối với spirit, được nghe họ nói thông qua chị. Rồi những khả năng, những món quà tâm linh cũng dần đến mà trước đây em chưa từng nghĩ là em có những khả năng như vậy.

Ở buổi channeling đầu tiên, chị nói khả năng mạnh nhất của em là thấu cảm, nhưng mà trải qua mấy buổi học với chị thì em thấy khả năng nghe của em trội hơn nên em có hơi nghi ngờ khả năng thấu cảm của mình. Cho đến dạo gần đây sau khi đi qua một chuỗi thử thách liền tù tì xong thì em mới nhận ra khả năng thấu cảm của em mạnh hơn thật. Kiểu như em cảm nhận được cái intention đằng sau hành động, lời nói của những người khác là gì và tại sao họ có intention đó. Mà mấy hôm sau có những dữ kiện như khẳng định cho mấy cái cảm nhận của em luôn.

Có mấy hôm em tự hỏi liệu spirit có cảm nhận được những gì em vừa trải qua không? Thì tự nhiên tối cuối tuần em sực nhớ đến một thương hiệu bánh cookie em mua cách đây 1 tháng ở cửa hàng tiện lợi, em lên Shoppee order liền. Đến sáng thứ 2 thì đơn giao đến văn phòng công ty, em vừa phân phát bánh cho mọi người xong thì nhận được mail từ bên vùng gửi về, kêu tham gia đấu thầu của vùng cho thương hiệu bánh đó. Đồng nghiệp xung quanh em kêu: Sao tín hiệu vũ trụ của em ghê vậy? Giờ lỡ ăn bánh của em xong là phải làm hả? 

Nhưng mà khoảnh khắc đó làm em cảm thấy vui và hạnh phúc lắm. Kiểu như là mặc dù trong tâm biết là vũ trụ luôn ở bên, nhưng có mấy lúc sóng to gió lớn bập bùng mà em như con thuyền lênh đênh, nên hỏi "xíu" cho vững tin hơn. Mà đâu ngờ vũ trụ gửi cho tín hiệu rõ ràng vậy

À, hôm nay em cũng có viết nhật ký cho Vũ Trụ tổng kết một năm nhìn lại hành trình. Em cũng muốn share cho chị đọc thêm. 

Em cảm ơn chị đã đồng hành với em trong suốt thời gian này, với những buổi học/ làm việc trực tiếp và cả những bài viết chia sẻ cực kỳ hữu ích nữa. Thank you soooo muchhhh ❤️

Em cảm thấy thật may mắn khi hữu duyên biết đến chị. 

—-—

Nhật kí tổng kết mà bạn viết: 

Dear Vũ Trụ yêu quý của con,

Hôm nay là tròn một năm chúng ta kết nối với nhau, một khoảng thời gian không quá ngắn cũng chẳng quá dài. Một năm trôi qua, khi nhìn lại lần đầu tiên con quay về với bản thân, lần đầu tiên con kết nối với vũ trụ, con nhận thấy mình đã trưởng thành và vững vàng hơn rất nhiều.

Lần đầu con đến với Người, con hoang mang, lạc lõng, mất định hướng, không biết đi về đâu. Con có hàng ngàn câu hỏi trong đầu vì sao mọi chuyện lại xảy đến với con như vậy, vì sao con có quá nhiều nỗi sợ như vậy, vì sao con có quá nhiều điểm yếu như vậy, vì sao con bơ vơ lạc lõng đến như vậy….

Nhưng khi cánh cửa kết nối được mở ra, Người đã đến, cho con thêm sức mạnh và niềm tin, cho con tình yêu thương bao la vô bờ bến mà con sẽ mãi không thể quên được. Đó là lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu thương thuần khiết và ánh sáng thực sự là như thế nào. Nó thật ấm áp và dịu êm, con tỉnh dậy giữa đêm và cảm nhận tình yêu thương vô điều kiện mà con không thể diễn tả bằng lời.

Sau buổi channeling đầu tiên, chúng ta đã đi cùng nhau qua nhiều bài học, những thử thách, những chông gai nhưng cũng có rất nhiều điều tươi đẹp. Con dần lột từng lớp vỏ, con đối diện lại với những nỗi đau trong quá khứ. Con lựa chọn đối diện với nỗi đau đó bằng tình yêu, bằng sự cảm thông và thấu hiểu dù chẳng hề dễ dàng, cũng tốn mấy lốc khăn giấy mỗi đêm và khá nhiều thời gian để chữa lành, để rồi con tha thứ cho chính mình, tha thứ cho những người làm tổn thương con. Con lựa chọn tha thứ để lòng mình nhẹ đi, để con trút bỏ bớt những ám ảnh trong trái tim và trên đôi vai của con. Con bước ra nỗi đau đó và dần học cách tin tưởng hơn vào chính bản thân mình và những người xung quanh. Dù nó thật sự khó khăn, nhưng qua mỗi bài học, con hiểu hơn về bản thân mình, con nhận ra con là đặc biệt, là duy nhất. Con có sứ mệnh và hành trình riêng của con. Hành trình của con sẽ không giống bất cứ ai, nhưng đó là hành trình mà con sẽ phải trải qua, để dần lột vỏ, để về lại với chính con, để sẻ chia và cống hiến.

Trong suốt một năm qua, bằng chút sức lực nhỏ nhoi và ánh sáng của mình, con tự hào vì con cũng đã lan tỏa một phần nào đó cho mọi người xung quanh con. Con học tập và con chia sẻ phần nào kiến thức mình biết về tâm linh, về những trải nghiệm cả đau thương và hạnh phúc mà con đã đi qua đến với những người cần biết về nó. Con cũng đã góp phần nuôi cơm cho hai em nhỏ vùng xa. Con hy vọng rằng những hạt mầm ánh sáng và tình yêu mà con đang gieo, một ngày nào đó, khi đủ nắng, đủ gió, đủ dưỡng chất, đủ duyên, những hạt ấy sẽ nảy mầm. Có thể trở thành những cái cây che bóng mát, là nơi trú ẩn vững chắc cho các loài chim. Hoặc cũng có thể trở thành những bông hoa để điểm tô hương sắc cho thế giới này, cho cuộc sống này.

Con đã bảo vệ gia đình con khỏi những sự mê hoặc của những thế lực không tốt. Họ đến gia đình lớn của con và gieo những niềm tin rồi đe dọa nếu không theo thì sẽ gặp trở ngại trong cuộc sống. Họ đánh vào tâm lý của mẹ con để dọa mẹ rằng nếu không theo thì cả cuộc đời mẹ con đều đang có lỗi. Nhưng với con, Phật Thánh nào mà lại đe dọa như thế. Với con, Phật, Thánh là những sứ giả của ánh sáng, mang đến niềm tin, hy vọng và tình yêu với nhân loại, nào phải ban rắc sự sợ hãi đâu. Thật ra, đó cũng là lần đầu tiên con dám chia sẻ một số trải nghiệm tâm linh của mình với gia đình con, để những người thân yêu của con nhận ra những lỗ hổng khi thế lực đó nói chuyện và tránh khỏi đó. Con cũng sợ khi con chia sẻ những trải nghiệm đó, gia đình con sẽ nghĩ con thế này thế nọ, kiểu như trong nhà mà có ai đi theo tâm linh là dễ coi như bị điên, có vấn đề…. Nhưng mà con ngạc nhiên là, hoá ra khi con chia sẻ rồi, thì những người thân cận nhất với con như mẹ con, thì lại thật sự hiểu con. Đó giờ con luôn cho rằng ba con là người duy vật, hoàn toàn ghét tâm linh, nhưng hoá ra, ba con có một vốn kiến thức về khoa học tâm linh rất phong phú. Ba chia sẻ những kiến thức về tần số, sóng não, trực hệ, linh hồn, v.v mà con không ngờ ba sẽ biết về điều đó. 

Giây phút ba chia sẻ với con về những kiến thức khoa học tâm linh, những ký ức tuổi thơ trong con ùa về. Điều đó cũng làm con chợt nhớ ra bài học đầu tiên của con trên hành trình tâm linh là do ba dạy. 

Khi con còn bé tí ti được ba chở trên con xe dream, con nhìn lên bầu trời đêm và ánh trăng, con nói con không thích bóng đêm, con chỉ thích ánh sáng thôi. Con chỉ thích người tốt chứ con không thích người xấu. Ba đã bảo với con rằng: Người tốt nên ‘cảm ơn’ (con không nhớ rõ từ ba đã nói nhưng hàm ý hình như là vậy) người xấu vì nếu ai cũng tốt với nhau, thì hành động tốt đẹp sẽ được coi là lẽ đương nhiên, là điều bình thường. Nhưng bởi vì có những người xấu, chúng ta phân biệt được cái gì nên làm và không nên làm. Chúng ta nhìn thấy điều xấu họ làm và hoàn cảnh nào thúc đẩy họ xấu như vậy. Để rồi khi chúng ta ở trong hoàn cảnh như vậy, chúng ta sẽ giống như họ hay lựa chọn làm khác đi, làm điều tốt đẹp dù biết nó khó khăn hơn. 

Ba cũng nói với con rằng những gam màu tối là cần thiết cho cuộc sống. Chúng ta sẽ cảm thấy nóng nực, khó chịu, bực bội nếu bức tranh chỉ toàn màu sáng, màu nóng. Cần có những gam màu tối để làm dịu lại. Đặc biệt là ở bức tranh tối đen, những màu sáng sẽ càng nổi bật hơn trên nền đen đó.

Con chợt nhận ra rằng, những gì con lo sợ, con nghĩ rằng sẽ bị gia đình đánh giá, mọi người xung quanh đánh giá, hoá ra nó không thật sự đáng sợ như vậy. Khi con can đảm bước ra và dần sẻ chia, con nhận ra ba con là một nguồn tri thức mà con có thể khai thác và mẹ con cũng hiểu và cho phép con làm những việc hơi tâm linh trong nhà. 

Ngoài ra, khi đi qua đợt thử thách dồn dập mới đây, giới hạn của bản thân con bị thử thách liên tục. Con cũng có lỡ không từ chối một dự án và làm cho đồng nghiệp của con phải chịu cực. Đó là bài học rất lớn với con. Con nhận ra khi con không rạch giới hạn của mình, họ sẽ cứ lấn tới để trục lợi cho bản thân họ, bằng cách vắt kiệt sức của con và những người con quan tâm. 

Đợt vừa rồi con cũng dần dám chia sẻ và lên tiếng nói của con ở một số vấn đề, vì con cảm giác nếu con không nói thì con sẽ không chịu được, con sẽ bùng nổ. Khi đó con biết innerself của con và cả bản thân cơ thể vật lí đang kêu gào vì họ cần con mạnh mẽ đứng ra và bảo vệ bản thân mình. 

Con cũng nhận ra trong nghịch cảnh, tâm thế của con bình tĩnh hơn, con cũng khá ngạc nhiên là sao lòng mình bình lặng như vậy. Con biết công việc nhiều đấy, nhưng đến đâu thì mình lấp đến đó, lấp dần dần từng chút một. Lỡ lấp không nổi thì để người khác lấp phụ, con lấp được hết mức, hết khả năng của con là thôi chứ. Con cũng nhận ra khi con bình lặng và tĩnh tâm hơn, sự sáng tạo bên trong con như dần được nở rộ. Con đang từng bước đi gần hơn đến việc nuôi dưỡng và phát triển sự sáng tạo bên trong mình. Mà đúng thật là khi sự sáng tạo đâm hoa kết trái, con đỡ tốn sức làm việc hơn thật. Con ước gì mình phát hiện ra điều này sớm hơn. 

À, con cũng đang để khiếu hài hước của con dần được bộc lộ ra, kiểu như đồng nghiệp của con đó giờ họ cứ nghĩ con nghiêm túc lắm, mà chắc con hài hước hơn nên họ cũng hay đùa giỡn với con hơn. Con playful hơn và con cảm thấy những lúc playful đó, con thật sự hạnh phúc và vui vẻ.

Sau cùng, một năm vừa qua, con biết ơn mọi điều đã đến và đi trong cuộc đời con. Con biết ơn những con người khó khăn đã dạy cho con những bài học “thấm thía” trong cuộc sống. Con biết ơn những thử thách, trở ngại giúp trưởng thành hơn. Sau tất cả, con thấy mình vững hơn, con đang dần học cách tin tưởng hơn vào bản thân mình, và chấp nhận cả những điểm mạnh và điểm yếu của con. 

NOBODY’S PERFECT. WE LIVE AND WE LEARN IT

Hành trình cuộc đời này là những bài học được trộn đầy đủ gia vị đắng, cay, ngọt, bùi. Nhưng tất cả tạo nên vẻ đẹp và cái “ngon” cho cuộc đời này của con. Con luôn biết ơn vì tất cả.

Vũ Trụ yêu quý của con, từ tận sâu trong trái tim con, con xin bày tỏ sự biết ơn sâu sắc đến tình yêu bao la vô bờ bến, sự hỗ trợ, sự đồng hành của Vũ Trụ cho mỗi bước con đi trong thế giới này.

Con yêu Vũ Trụ rất nhiều,

Con biết ơn Vũ Trụ rất nhiều,

Con nguyện tiếp tục lan tỏa tình yêu thương đến với thế giới này. 

✦✦✦

Bức thư thứ 02: Những người logic, việc ‘nghe thấy' spirits, về sự phân vân giữa các lựa chọn 

—-—
Chị Phương yêu quý,

Thực lòng là em không biết vì sao hôm nay em rất muốn viết cho chị một lá thư nên những chữ tiếp theo như thế nào em cũng không đoán trước được @@ Em cũng không biết mong lúc chị đọc được thư em gửi thì thế nào nữa. Vậy cứ để nó chảy thế nào thì chảy chị ha ^^

Tính ra cũng hơn 2 tháng từ lúc em có buổi channelling với chị. Chị nhớ em có nói với chị là em thấy team của em hài hước không khi mà họ nói em cứ ngồi tủm tỉm hoài à. Em nghe đi nghe lại rất rất nhiều lần (có lúc em nghe để an ủi mình, có lúc là đi cùng kỳ vọng tìm ra chìa khóa cho hoàn cảnh của bản thân, có lúc nghe để đi vào giấc ngủ,...) Và chị biết không, em nhận ra họ thực sự, thực sự hiểu em. 

Ngay từ lúc bắt đầu khi chị nói với em về sự do dự đứng trước cánh cửa hay việc họ "rào trước" với em rằng các câu trả lời có thể không theo sự logic hay bằng cách suy nghĩ... thì em biết, họ đúng là tồn tại và ở cạnh mình thật. Bởi em là một đứa siêu logic, suy nghĩ theo cách tuyến tính và mang trong mình tính phán xét rất cao. Em nhận ra sự phán xét ở mình nó không phải kiểu lộ thiên rằng tôi sẽ đánh giá người A, người B thế này mà nó như làn sương mỏng lướt qua suy nghĩ. Nó mang theo cả sự so sánh rất nhanh với bản thân. Hóa ra là em đã hiểu nhầm về mình, mình không hề có tư tưởng "tự do & tiến bộ" như mình từng tưởng. Nhưng em không quá buồn mình như trước mà là một niềm vui nhỏ nhen nhóm vì mình nhận ra có cái đó đang tồn tại trong mình. Hiện đến giờ, em vẫn có những suy nghĩ phán xét, đánh giá, so sánh hiện lên nhưng mà em có thể nhận ra lúc nó trồi lên. Một bước tiến không tệ chị nhỉ ^^

Và với một đứa logic như em thì với những gạch đầu dòng chị đưa ra, em sẽ nghiêm túc suy nghĩ, so sánh, đối chiếu với phần đời mình trải qua xem có gì giống không; xem có thực là mình không @@ Có những điều đến bây giờ em vẫn chưa thể hiểu được nhưng mà em đã biết tin là mình sẽ bất chợt nhận ra nó vào lúc nào đấy thích hợp. 

Hiện tại, em đứng giữa 2 quyết định (đoạn này hơi riêng tư nên mình lược bớt).

Cái này làm em nghĩ đến những lời cuối spirits nói với em rằng đôi khi em hay mong rằng chuyện đó không xảy đến với mình nhưng nó xảy ra đều có lí do cả. Nên em lại quay về hỏi mình, hỏi bản thân bằng nhiều cách: viết ra, ngồi thừ ra, thử ngồi thiền xem,... Buồn cười là em không "nghe" được điều gì cả chị ạ (ngoài cảm giác rất muốn đi lúc ban đầu).  

Nhưng trong lúc luẩn quẩn như thế, em nhận ra dường như em có quyết định của mình ngay từ lúc đầu rồi. Cái cảm giác phấn khởi ấy đã rất lâu em mới thấy lại. Nó xuất hiện ngay khi em còn chưa biết về đãi ngộ mà bản thân sẽ nhận khi chọn công việc đó. Chỉ là khi lí trí nổi lên, nó sẽ thuyết phục em bằng đủ thứ lí lẽ, làm em lăn tăn với lựa chọn của mình. Em tự hỏi mình có ích kỷ, có điên rồ, có vô trách nhiệm khi quyết định rời đi không? Đến giờ em vẫn không dám đào sâu vào trả lời câu hỏi đấy. Em sợ chị ạ. 

Khi viết đến đây, em chợt nghĩ có phải em muốn viết cho chị vì cần một sự công nhận hay kiểu đồng tình với em không nhỉ? Kiểu rằng, em đi theo tiếng gọi trái tim chẳng hạn. Em cũng không biết nữa @@ Em lại đang phán xét đấy chị ạ. 

Trước khi bắt đầu viết cho chị, em đã nghĩ viết cái này cái kia mà cuối cùng nó chệch đường ray cả. Thư em viết cũng không hẳn là feedback đã từng hứa gửi chị đâu nhưng mà em biết ơn chị Phương lắm. Biết chị đúng thật là một góc mềm mại với em trong cuộc sống lần này. Em tìm thấy sự an ủi, sự động viên, sự chấp nhận dù mình có nhiều thứ xấu xa lắm. 

Huhu, viết xong mớ này, em cũng không biết mình viết gì cho chị nữa. Nó dài thoòng, nhưng mong là chị cũng có phần nào vui khi đọc chữ em gửi chị @@

Yêu chị P

Em.

✦✦✦
Bức thư thứ 03: là một bức thư với khá nhiều các góc tối ‘xù xì' mà mình rất trân trọng việc bạn ấy đã dũng cảm nhận ra nó tồn tại trong mình. 

Nói xa hơn một chút, gần đây mình làm việc với rất nhiều bạn trẻ có tâm thế chán ghét loài người, không muốn hòa nhập với thế giới xung quanh. Điều này khiến mình thấy buồn lắm vì chúng ta không nhận ra là linh hồn mình đã trải qua những khó khăn thế nào, đã đi qua các thời kì phát triển lên xuống cùng với trái đất để tới được thời điểm có hình dáng cơ thể và khả năng tự nhận thức về bản thân như hôm nay. Chối bỏ vai trò con người cũng chính là chối bỏ bản thân mình và phủ nhận tất cả những nỗ lực mà linh hồn đã chuyển hóa được qua hàng triệu triệu năm. Chỉ có tình thương mới có thể gắn kết con người lại với nhau và cũng chỉ có niềm tin vào bản chất thiện của loài người mới là thứ có thể thắp sáng những linh hồn mà chúng ta cho là đen tối nhất. 

—-—

Hi chị Phương,

Em có vài điều muốn share và hỏi chị ạ.

Cũng đâu đó gần nửa năm. Bây giờ em mới gần như hiểu những điều về lần channelling với chị.

Lần trước, tâm thế của em khi muốn được làm việc với chị và đội hướng dẫn là sự ham biết tương lai (có phần phó thác và dựa dẫm vào một niềm tin mới). Bây giờ khi nghe lại (quá nhiều lần mỗi khi stuck) thì em mới nhận thấy được cái gọi là sự vô điều kiện của tình thương thật sự. Và "củ hành" cũng được bóc tách dần.

Điều mà em đã vượt qua được trong thời gian qua đó là dừng lại công việc (k còn theo chuyên ngành) và nghỉ chương trình MBA. Thú thật, rất khó khăn cho những quyết định mang tính bước ngoặt của chính em (người từng định danh bản thân bằng những ID như thế). Nhưng khi chính em nhận ra những lần gõ cửa liên hồi của trái tim thì em nghĩ đã đến lúc nên bỏ lại những thứ không phải là mình. (cảm giác như làm được câu số 1 trong bài tập về nhà vậy á chị ). Em nhớ đến câu "Tất cả lí do chỉ là những tấm mặt nạ' mà spirits nói trong buổi channelling). 

Gần đây, em không thể ngừng suy nghĩ và tự hỏi về những "cánh cửa" sắp tới. Điều đặc biệt là về câu mà spirit nói về tính thiện của nhân loại và niềm tin (được cài đặt) về việc "I do not want to be one of them" (dịch: ‘Mình không muốn là một con người giống họ'). Em link với một cảm giác (em thấy sai trái), trong lần đại dịch vừa qua em đã từng có cảm giác "thỏa mãn" và không muốn mọi chuyện quá dễ dàng. Em đã luôn có cảm giác đó dù chính lý trí em biết rằng dịch bệnh đã khiến hàng triệu ng khổ đau. Đây đối với em như sự thú tội vậy, dù em đoán biết đâu đó là do một điều gì đó nơi em có sự bất thiện với con người. Và điều này vẫn luôn âm ỉ trong trái tim em.

À em cũng cảm ơn bài post về gần đây của chị về message " do not play it safe" và thử thách niềm tin. Cảm giác rẽ sang một con đường mới tuy hơi sợ nhưng lại cảm giác "Tôi k muốn bỏ lỡ cơ hội sống lần này, vì đã quá nhiều lần bỏ lỡ". 

Em.

✦✦✦

Cám ơn mọi người đã dành thời gian đọc bài hen! ❤️

Phương 

P/S: Buổi Reiki share và thiền nhóm sẽ vào chủ nhật tuần này (9/7/23) lúc 17h (giờ VN). Lớp Reiki cấp độ 1 vào hai ngày chủ nhật 16 & 23 tháng 7 lúc 8h30 sáng. Mọi người có câu hỏi gì về lớp này thì cứ nhắn tin cho mình nhé. 

Previous
Previous

Cuộc sống của linh hồn sau khi chết (Devachan) - (phần 2): Linh hồn chuẩn bị cho cuộc sống kế tiếp thế nào

Next
Next

Chữa lành & làm việc với phần tối (phần 3): Vấn đề của mình hay của người khác?