Niềm tin & hy vọng

Mấy hôm nay mình viết hơi nhiều bài bay bay nên giờ hạ xuống một tẹo tâm sự với mọi người.

Hôm trước mình xem xong một tập nữa trong series về cuộc đời Jesus (The Chosen), có vài thứ làm mình nghĩ ngợi về con đường tâm linh ghê.

Trong phim liên tục thấy cảnh Jesus và các đệ tử sống rất khổ cực: ngủ lều ngoài trời, thiếu ăn, thiếu tiền, đi bộ nhiều, cuộc sống lang bạt hiếm lắm mới được về thăm gia đình. Không ít lần những đồ đệ nói với nhau là: ‘Tại sao Thầy có thể tạo ra phép màu mà không tạo ra đồ ăn cho chúng ta nhỉ?’

Rồi tới một tập, một người (con gái) trong nhóm đệ tử của Jesus bị đâm, cô này là hôn thê của một đệ tử nam (Thomas). Thomas nước mắt lưng tròng quay ra cầu xin Jesus: ‘Thầy hãy làm gì để cứu cô ấy đi, Thầy hãy ngăn cho máu ngừng chảy đi, con xin Thầy!’. Jesus khóc, ôm Thomas và bảo: ‘I’m so sorry Thomas. It is not her time.’ (‘Ta xin lỗi Thomas. Đây chưa phải là lúc.’)

Cũng một người đệ tử khác, Simon (Peter), bị mất con khi bé chưa chào đời. Simon đã rất giận Jesus về chuyện này, tới lúc không chịu được nữa thì hỏi thẳng Jesus rằng: ‘Tại sao Thầy lại cứu chữa người ngoài mà không giúp ngay chính đệ tử của mình? Tại sao Thầy lại coi trọng người khác hơn chúng con? Con ở ngay đây, tin Thầy, đi theo Thầy, thế mà Thầy lại chỉ quan tâm tới những gì diễn ra ngoài kia?’

Mình thấy cảm động vì phim diễn tả rất thật tâm lý của con người chứ không tô vẽ hình tượng, nhưng qua đó cũng thấy được những khó khăn và đánh đổi để ‘serve the light path’ cũng chẳng dễ dàng gì. Những kỳ vọng ngầm như: ‘Chúng ta đã từ bỏ cả cuộc sống của mình để đi theo Thầy, đáng nhẽ phải được ưu ái hơn chứ? Thầy có thể tạo ra phép màu mà tại sao không tạo ra đồ ăn, tiền bạc mà phải để chúng ta phải chịu cảnh lang bạt khổ cực thế này?’. Và cả những sự tị nạnh khi người này thấy người kia được ưu ái hơn, v.v.

Khi Simon nói với Jesus như vậy, Jesus hỏi:

- Why do you think I allow trials? (Simon, con có biết tại sao cần có những sự thử thách không?)

- I don’t know! (Con không biết)

- Because they prove the genuineness of your faith! (Để chứng tỏ sự chân thành về đức tin của con!)

Với người ngoài, Jesus không từ chối bất cứ ai tìm tới xin cứu chữa, chỉ trừ hai điều kiện: khi trái tim người đó khô cằn đóng đá và/hoặc họ không có niềm tin. Còn với những người đệ tử thân cận nhất thì khi đã ‘tới số’ cũng không thể làm trái ý Trời.

Rất rất nhiều lần mình nhìn con đường tâm linh và thấy nó khó thật sự. Khó đầu tiên là đặt xuống các kỳ vọng mong muốn cá nhân (được gì, vào lúc nào, theo ý mình); khó thứ hai là giữ được niềm tin (dù mất mát đau khổ thì niềm tin có bị lung lay không?); và khó thứ ba là giữ được trái tim vẫn luôn ấm nóng kể cả trong những lúc bị cuộc đời làm cho mình tổn thương nhất.

Nói những thứ to tát để chúng ta nhìn được bức tranh rộng hơn nhưng đúng là khi zoom in lại gần, về lại với cuộc sống vẫn đang bộn bề ngổn ngang đầy khó khăn thì ít ai còn đủ tâm trí để nghĩ đến chuyện tâm linh và ‘phụng sự’. Tâm linh ở đâu trong bức tranh cuộc sống ấy? Thời gian ở đâu để nghĩ đến những thứ ‘làm cho mình vui’ - trong khi có thể đã từ rất lâu mình quên mất ngay chính bản thân mình? Làm sao nghĩ cho người khác khi chẳng ai nghĩ cho mình?!?

Mình chẳng rút ra được kết luận gì cho bài này cả, chỉ là viết với mọi người vài dòng chia sẻ vậy thôi. Giữa những bài bay bay zoom out thì mình chỉ muốn nói với mọi người là mình hiểu và đồng cảm với những khó khăn, những khía cạnh rất con người mà chúng mình vẫn đang ở tại. Somehow khó khăn là khó khăn riêng, nhưng nỗi khổ thì lại là nỗi khổ chung.

But at least we still have one another.

You’ve got this. We’ve got this.

Sending you lots of love, wherever you are

P.

Next
Next

Số thiên thần | Thiên Thần giữ cổng (Angel of the Threshold) | Vượt qua bài test [Psychic Unveiled - phần 7]