‘Phần thưởng'

Hai buổi làm việc hôm nay để lại trong mình nhiều cảm giác thương, thương mến, thương cảm, thương yêu, giữ lại trong lòng thì nôn nao nên mình viết lại vài dòng.

Bạn khách đầu sau khi kết thúc buổi nhắn mình: ‘Em thực sự không biết ở phía bên kia, khi mình đã giải quyết đc (các khó khăn mâu thuẫn này) rồi thì ‘phần thưởng' có thể là gì, em không hình dung được cảm giác tự do và yêu thương đó sẽ ra sao, nên đúng là đôi khi em muốn từ bỏ và không quan tâm nữa'. Mình nghĩ khá lâu về hai chữ ‘phần thưởng', và cũng nhận ra là tuy con đường tâm linh của mỗi người có thể khác nhau nhưng có nhiều motif chung, loay hoay, trăn trở chung giống nhau quá.

.

Đã bao giờ mọi người trải qua cảm giác thương ai đó rất nhiều, nhưng đồng thời cũng vừa cảm thấy bất lực, vừa thấy giận chính bản thân mình vì sự bất lực đó, vừa thấy nản vì cũng lại cảm giác như ‘Có cố cũng chẳng để làm gì', và muốn buông xuôi như thể ‘Tại sao luôn là mình phải thay đổi? Phần thưởng cho sự thay đổi ấy là gì? Tại sao chỉ có một mình mình phải chữa lành, thế còn những người khác thì sao?’. Mình đã có những giai đoạn cũng vùng vẫy trong những câu hỏi về tại sao và kết quả thế này, khi đó nếu ai bảo mình là ‘Phải làm điều tốt thì kiếp sau mới được sung sướng', về lí thì mình hiểu nhưng về tâm mình không hiểu tại sao phải chờ đến kiếp sau mới được hưởng thành quả, và người ta làm điều tốt chỉ để có kiếp sau sung sướng thôi sao? Hay nói cách khác là chỉ vì sợ kiếp sau mình sẽ bị khổ sao?

Giai đoạn đó, cho đến một ngày, chắc mình hỏi ‘Tại sao luôn là tôi phải thay đổi? WHY ME?!?’ nhiều quá mà một dòng suy nghĩ gõ boong trong đầu dừng khựng mình lại:

- ‘Because you want to be happy'

Chỉ mỗi câu đó, không có giải thích gì hơn, không thuyết phục, không ép buộc, không hứa hẹn, chỉ mỗi là ‘Bởi vì con muốn được hạnh phúc'.

- ‘Bởi vì mình muốn được hạnh phúc' - ngay từ bây giờ, ngay trong cuộc sống lần này, không phải chờ tới cuộc sống sau mới được nhận quà hay chờ ai đó khen mình đã sống tốt ở cuộc đời trước.

- ‘Bởi vì mình chân thành muốn được hạnh phúc', và nếu việc buông bỏ sự chấp niệm, buông bỏ cái tôi, thể diện, sĩ diện, để lại một lần nữa mở lòng đón nhận cho người khác bước vào cuộc sống của mình và việc đó làm mình hạnh phúc, với mình đó là phần thưởng.

- ‘Bởi vì mình muốn được hạnh phúc', cho nên dù biết rằng có thể mình sẽ lại bị tổn thương thêm nhiều lần nữa nhưng cái giá của hạnh phúc vẫn xứng đáng để đánh đổi.

- ‘Bởi vì mình muốn được hạnh phúc’, nên mình chân thành cầu chúc cho những người mình yêu quý và cả những người đã làm mình đau khổ cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc cho riêng họ.

.

Mình vừa nhận được thư của một bạn khách khác, mình trích lại ở dưới một đoạn bạn ấy viết rằng bạn ấy chợt nhận ra ‘Mình không cần phải chơi thắng game này'. Linh hồn chúng ta thực ra không cần sự tự do thích gì làm nấy đâu, nếu vậy mình đã không ở đây trong sự hạn chế của cơ thể và cuộc đời thế này. Điều mà linh hồn khát khao thực chất là cảm giác được thuộc về, nhưng nếu được dắt tay đến đích ngay thì có thể chúng ta lại bảo ‘Game gì mà dễ thế!’. Chúng ta ở trong sự gò bó mà nhiều người gọi là bị ‘mắc kẹt' này là để bị áp lực như cái nồi áp suất, tới lúc áp lực đủ mạnh thì tố chất tiềm ẩn bên trong sẽ được bật ra. Khi tác nhân, động lực, mong muốn đủ mạnh thì sẽ tạo thành ý chí và quyết tâm cho sự thay đổi. Mình tin là không có ‘Ông Trời’ nào đứng ở trên phán quyết xem chúng ta đã thắng hay thua, mà chỉ có nội tâm của mình thỉnh thoảng ló mặt lên để check xem mình có vẫn còn đang happy hay không mà thôi.

Mình trích lại đoạn thư của bạn khách thay lời kết

‘Lần nào làm channeling, em cũng thấy được spirit "đi guốc trong bụng", cái từ em định dùng nhất là "bắt quả tang" nội tâm mình, haha, không phải là mình làm gì thẹn thùng phạm tội đâu mà nó là cảm cảm giác được nhìn thấu, những cái mình tưởng là 1 vết, 1 chấm nhỏ, là 1 trong những dòng suy nghĩ vô thưởng vô phạt của mình nhưng khi được spirit nói tới, em xúc động lắm. Những gì xuất hiện trong buổi hôm nay, ngồi nghe mà em cứ cảm giác mình đang được quan sát chuỗi cuộc đời của mình, hình ảnh chị nói ko phải hình ảnh sống kiếp này của em nhưng cái từ ngữ và miêu tả tính chất của nó thì em 100% chắc chắn mình có. Lúc cuối buổi em chia sẻ cái suy nghĩ "mình ko cần phải chơi thắng game này" nó đến từ chuyện em nhìn thấy mọi thứ tới đó, mọi cái mình gọi là thử thách đó, đến cuối cùng là món quà của sự chuyển hoá, của trở về với bản chất chân thật của mình, em thấy biết ơn cuộc đời và yêu cuộc đời nhiều hơn sau ngày hôm nay í '

Phương

Previous
Previous

✨ Con đường tiến hóa của linh hồn (phần 6): Nhận thức (Consciousness)

Next
Next

Con đường làm nghề (phần 4): Kỳ vọng, kiểm soát kỳ vọng và giới hạn