Unravel.
Unravel.
Hình như mình chưa bao giờ kể chuyện về cái tên Unravel mình đặt cho page nhỉ.
Hồi đầu mới viết bài mình viết trên FB cá nhân. Lúc đầu cũng chỉ viết loanh quanh về năng lượng, đả động một chút về linh hồn thôi chứ chưa bung hẳn như bây giờ. Được độ vài tháng thì mình thấy viết trên trang cá nhân không ổn lắm, phần vì bị gò bó, phần vì nhiều bạn bè trong list có thể không thích đọc tâm linh kiểu vầy. Rồi một buổi sáng, vẫn chưa tỉnh hẳn thì mình nghe thấy một giọng nói bảo đi lập page đi.
Ngồi dậy tạo page thì vướng phải vấn đề nữa là đặt tên gì bây giờ. Mình nghĩ đến vài cái tên tiếng Việt nhưng lúc gõ xuống ráp lại thấy không khớp nên bỏ đấy. Vài tiếng sau lúc đang đi bộ, có hai hình ảnh chảy xuống đầu mình: một là tư thế trong yoga mà đang gập người rồi từ từ đứng thẳng dậy, cùng với câu ‘Let ourselves unravel’; hình ảnh thứ hai là cuộn len đang rối chặt vào nhau thì từng sợi được gỡ lỏng dần ra, kèm với đó là cảm giác rất thỏa mãn hài lòng.
Tối hôm đó mình ngồi thiền, và một lần nữa từ ‘unravelling’ lại hiện ra trong cảnh một tấm thảm đang cuộn thì được trải thẳng dài, như một con đường mà tự mình phải ‘rũ thảm’ mới biết nó dài ngắn ra sao.
Lúc mình gõ xuống tên Unravel rồi nhìn thấy page thành hình, cảm giác ‘Nhà mới đón khách’ hiện ra rất rõ. Nên hôm qua kể với mọi người là tưởng mất page thì nếu mất thật, điều tiếc nhất không phải là con số hay sợ phải làm lại, mà là tất cả những gì chúng ta - mình và mọi người đã ghé qua đây - đã nhặt nhạnh gom góp tha về tổ trong suốt vài năm.
Hôm qua mình nghe một bạn nói câu này: ‘Nhiều lần mình đứng giữa nhiều lựa chọn, lúc nào cũng muốn biết kết quả rõ ràng, nhưng câu trả lời luôn là một màn sương mù vô định. Chỉ khi mình dám chọn hẳn một con đường, câu trả lời tự khắc lại xuất hiện, con đường sẽ tự nó mở dần ra.’
Đây chính xác là tinh thần ‘Unravel’ mà spirits muốn mình mang vào đây. Cứ đi thì sẽ thành đường. Nhưng dọc đường thì sẽ có rất nhiều lần lột vỏ, buông bỏ sự kiểm soát, ‘để cho mọi thứ được bung bét, vỡ hết ra’.
Còn một hình ảnh nữa là kết quả của sự ‘unravelling’ mà mãi về sau spirits mới cho mình thấy. Là hình ảnh một cái bình bị thả từ trên cao xuống vỡ vụn, bắn tóe ra là nước trong như thủy tinh. Giống như ego phải bị vỡ thì chúng ta mới nhìn thấy bên trong là ánh sáng thuần khiết từ soul.
Mình không nghĩ là chúng ta chọn tên một cách ngẫu nhiên đâu. Mình biết là có việc xem số để đặt tên nên đây chỉ là quan điểm của mình thôi ha. Linh hồn chúng ta rót tên xuống cho bố mẹ trước khi chào đời, hoặc có khi chúng ta đã outgrow tên khai sinh, thấy nó không còn khớp với con người mình nữa thì lại tự đổi tên khác. Tên cũng như tấm áo, phải đủ rộng để dọn sẵn đường cho tính chất mà linh hồn sẽ trở thành.
‘Let ourselves unravel'. Hãy để bản thân được vỡ ra, được lớn hết cỡ.
Kể thêm là sau động tác yoga gập mình rồi từ từ đứng thẳng dậy, spirits cho mình thấy thêm động tác nữa là mountain pose (tư thế trái núi?). Một cảm giác embody được sự vững, thẳng, chắc chắn của núi rừng ✨
-
Phương