Yêu bản thân vô điều kiện.
Yêu bản thân vô điều kiện.
Đây là một từ khó. Một trong những bài học lớn nhất khi là một con người, mà có lẽ trong cả hệ mặt trời luôn.
Mỗi người có cách hiểu và định nghĩa khác nhau thế nào mới là yêu bản thân. Ở bề mặt thì là chăm sóc cơ thể, nghỉ ngơi khi cần thiết như bài hôm qua mình đã viết. Nhưng đến một lúc, chúng ta sẽ thấy 'yêu bản thân' không chỉ đơn giản là thích ăn gì thì ăn, thích chơi gì thì chơi nữa. Chúng ta sẽ bắt đầu bị thử thách, bị đặt vào những hoàn cảnh khiến mình chỉ muốn biến mất luôn vào hư vô để đỡ phải đối diện vì nó khó quá khó.
**
Mình đã viết nhiều về nỗi sợ bị trừng phạt, bị hành quyết (persecuted) của những người đi trên hành trình tâm linh. Mình tin đa số mọi người đang đọc page này đều ít nhiều mang dấu ấn đấy trong linh hồn.
Nó không chỉ là nỗi sợ về việc không dám cất lên tiếng nói, không dám bước ra ánh sáng, không dám thể hiện con người thật của mình, mặc dù những thứ đó cũng lại là các bài học lớn. Trên hết là một câu hỏi đặt ra cho linh hồn trong kiếp sống này: Chúng ta có dám - MỘT LẦN NỮA - chọn mình không?
Bởi vì chắc chắn đã từng có rất nhiều kiếp sống bạn đã từng dám chọn mình, thậm chí đi ngược với số đông, vì thế mới bị hành quyết! Cùng với rất nhiều nỗi sợ và sự ám ảnh còn là tất cả các khả năng, trí tuệ, sự nhạy cảm, v.v - kết quả của rất nhiều gian nan thử thách, nhiều sự trui rèn từ sau những cuộc đời đó.
Nếu bạn nhận ra bên trong linh hồn mình là một kho tàng đồ sộ những trải nghiệm đáng quý và cả những đau thương thì mình tin là chúng ta sẽ bớt nghi ngờ bản thân hơn một tí.
**
Trong cuộc đời lần này, chắc chắn chúng ta sẽ một lần nữa phải đối diện với việc:
▪︎bị hiểu sai, hiểu nhầm
▪︎bị đổ lỗi, oan ức
▪︎bị phán xét, chỉ trích
▪︎bị lên án, vùi dập
▪︎bị dập tắt tiếng nói và ánh sáng của mình
và một lần nữa, chúng ta sẽ lại bị rơi vào cảm giác thấy mình không đủ, không xứng đáng; mất động lực, mất niềm tin vào bản thân; hoài nghi tất cả những gì đã từng là sự thật đối với mình. Bao nhiêu nỗ lực bước ra thì lại một lần nữa bị dập tắt. Chúng ta chỉ muốn chui lại vào bóng tối cho an toàn.
Những ám ảnh lại một lần nữa trồi lên.
Nhưng có bao giờ bạn nhận ra rằng chính những lúc như thế mới là bài test lớn nhất cho việc yêu bản thân? Khi thuận buồm xuôi gió nói lời yêu dễ lắm; nhưng khi sóng gió ập đến từ bên ngoài mới là lúc chúng ta phải tự hỏi: ‘Mình có từ bỏ chính mình vào lúc này không? Khi cả thế giới chống lại mình thì ngay cả mình có tự phản bội bản thân không?'
Bởi vì từ bỏ có nghĩa là lại một lần nữa chúng ta để cho tất cả những lao xao ngoài kia khẳng định với mình rằng:
‘Ừ đúng là mình không xứng đáng;
Đúng là mình nên thu nhỏ ánh sáng lại vì thế giới không ai cần mình đâu;
Đúng là mình chẳng có giá trị gì cả;
Và đúng là mình phải bị trừng phạt'.
**
God loves us.
Không mình không viết câu trên như một đứa delulu mở miệng ra là nói đến vũ trụ, đến Chúa, đến God đâu. Mình viết vì đấy là sự thật. Một sự thật mà chỉ vì chúng ta quên mình là một linh hồn nên mới luôn có cảm giác phải đấu tranh, phải chứng minh thì mới được yêu thương.
Chúng ta có thể đau, buồn, thất vọng, tổn thương, mất ý chí mất niềm tin, mất động lực khi đang đi qua giông bão. Nhưng chúng ta không cần phải gánh tất cả những cảm xúc đó một mình. Hãy ‘dâng lên’ (offer) những nỗi đau, những khó khăn của mình cho God, cho Christ, hoặc nếu mình dùng từ spirits thì có dễ tiếp nhận hơn chăng.
Hãy nói rằng: ‘Please Christ, please take away my pain. Please take away my suffering. Please take away anything that no longer serves me. Please show me and use me to serve You.’ - ‘Xin Người hãy mang đi những nỗi đau trong lòng con. Xin Người hãy mang đi những thứ không còn thuộc về con nữa. Xin Người hãy chỉ cho con thấy con phải làm gì để phụng sự Người.’
Đây là Surrender. Sự surrender tuyệt đối là khi chúng ta giao phó tất cả những tổn thương, nỗi đau của mình cho God. Cho Christ. Để được chuyển hóa bằng Tình Yêu.
That is the ultimate Love.
Through Him we know how to Love ourselves and others.
**
Và cùng với Tình Yêu này, chúng ta sẽ được tiếp thêm sức mạnh để sau khi hồi sức thì lại đứng dậy để 'nhặt kiếm lên và đi tiếp’.
Chúng ta được tạo ra từ tất cả các phiên bản linh hồn mình đã từng sống. Và những gì mình viết tiếp ở hiện tại sẽ trở thành kết quả để linh hồn mang theo trong tương lai.
‘Remember, you are playing a long-term game here’. Hãy nhớ con đang ‘chơi’ một cuộc chơi trường kỳ.
Guides luôn nói vậy.
Chúng ta mạnh mẽ hơn mình tưởng rất nhiều.
❤️