Tổn thương tính nữ & tính nữ tối/dark feminine
Tổn thương tính nữ & tính nữ tối/dark feminine
(Mình hơi rén khi viết và đăng bài này vì không biết có nhạy cảm quá trong thời điểm này không. Ai chưa quen với góc nhìn của mình về tính nữ, tính nam thì đọc lại cả chuỗi bài này trong album nha.)
Mình không theo dõi Wren Evans & Lim Feng từ trước, nhưng khi đọc được story 6 trang của em Lim Feng, có đoạn bạn ấy nói về trauma thì mình muốn viết vài dòng. Dù là chuyện của người nổi tiếng nhưng những ai từng ở trong mối quan hệ có tính kiểm soát, không an toàn, vòng lặp chia tay/quay lại liên tục, phủ nhận trực giác, tìm lý do để ở lại, v.v. thì chắc sẽ thấy mô thức tổn thương này quen thuộc lắm. Em ấy viết là đã có linh cảm nhiều lần nhưng toàn phủi đi; cố tìm lý do để bào chữa cho Wren; liên tục chia tay rồi quay lại; bảo Wren cam kết là phải giúp mình chữa lành các trauma sau chuyện này và cần lời xin lỗi công khai từ Wren.
Thực tế là những tổn thương tính nữ này không phải chỉ do một người partner gây ra cho chúng ta mà nó đã luôn tiềm ẩn sẵn bên trong rồi. Đây là một trong những tổn thương thế hệ dai dẳng và khó hiểu cho đúng, khó làm việc nhất. Tổn thương sẽ bị kích hoạt lên khi người phụ nữ ở trong những mối quan hệ mà vừa cảm thấy vulnerable nhưng lại vừa cảm thấy không an toàn: những nỗi sợ bị phản bội, sợ bị bỏ rơi, sợ không được yêu thương, sợ không được chấp nhận, v.v. Càng những mối quan hệ thân thiết thì lại càng dễ trigger những traumas sâu nhất.
Nghịch lý là để chữa lành các tổn thương về tính nữ thì chúng ta lại phải cân bằng… tính nam trước. Tính nam là lý trí, logic, nhưng cũng là ý thức về giá trị bản thân, về ranh giới, tự chủ, quyết đoán, thoát khỏi tâm lý nạn nhân, v.v. Tính nam đóng vai trò như chiếc mỏ neo, lá chắn để giữ cho phần tính nữ lành mạnh được an toàn. Khi tính nữ bị tổn thương sâu sắc và không có tính nam nâng đỡ, thì phần dark feminine - những biểu hiện như giận dữ, kiểm soát, đòi hỏi, bộc phát cảm xúc - có thể trồi lên mạnh mẽ.
Mình có thể hiểu và cảm được lý do mà em Lim Feng hành động như cách em ấy đã làm trong chuyện này. Khi sự đau đớn và giận dữ lên tới mức đỉnh điểm, khi mọi tổn thương bị đánh thức cùng lúc, sẽ rất khó để giữ sự tỉnh táo, chấp nhận im lặng và bước đi trong sự kiêu hãnh (‘You Don’t Deserve Me!’). Phản ứng cảm xúc đôi khi là tất yếu khi cơn đau vượt quá sức chịu đựng.
Chúng ta thường không tin vào cảm nhận và trực giác của mình mà chỉ tin vào những gì muốn tin thôi nên sẽ tìm mọi lý lẽ để ỉm đi cảm giác cứ lợn cợn trong lòng. Âu đó cũng là cách để tự xoa dịu khi nỗi đau thì quá lớn và chúng ta chưa sẵn sàng đối diện với nó.
Và nếu hỏi mình về bài học của linh hồn trong tất cả những chuyện này thì đó không bao giờ là chuyện ai đúng, ai sai hết. Nỗi đau không có đúng sai. Một lời xin lỗi công khai (hoặc không công khai) sẽ không bao giờ đủ để chữa lành tổn thương tính nữ. Chỉ có self-compassion, self-love và self-worth mới có thể vực chúng ta dậy. Mà tới khi chúng ta hiểu bài học mình cần phải học là gì rồi thì lại chẳng cần tới một lời xin lỗi nào nữa, vì chúng ta biết mình xứng đáng với những gì tốt đẹp hơn thế rất nhiều.
Phương